Page 26 - Bong hoa ben hem vang
P. 26

- Nhớ nhỏ mô mất hết hồn vía rứa? Em xong hết rồi, anh không biết? Thì ra cô nhỏ làm vệ sinh
  cá nhân xong rồi, quay vô. Thiên cười gượng:
  - Chừ vô mừng tuổi ngoại, xong anh lì xì.
  - Phải nhiều hơn anh Đáng em mới chịu.
  Cô khựng lại, le lưỡi nhăn nhó làm mặt khỉ với Thiên:
  - Không phải em vơ vào mô nghe. Ổng chỉ lớn hơn anh ba tuổi, nên tối qua năn nỉ em gọi bằng
  anh... cho trẻ.
  Gớm thiệt. Tấn công hệt như quân cách mạng vào mùa xuân 75. Hãy đợi đấy.
      T ỉnh bơ, Thiên nắm tay Ty Ty đi vào phòng hồi sức. Đáng ngồi ở bàn trực, nhìn cố ý vào tay
  hai người đan vào nhau, như cười mà không ra cười. Ty Ty vô tư:
  - Cho Ty Ty với anh Thiên vô mừng tuổi ngoại nghe.
  Đáng gật đầu. Cả hai choàng áo đi vô, cô y tá đang đo huyết áp nhìn lên, mỉm cười:
      - Bà đỡ nhiều rồi, chúc mừng em.
  - Cám ơn chị.
  Cả hai ngồi khá lâu, bà Bốn mới hé mắt. Thiên mừng rỡ nắm tay bà, gọi:
  - Ngoại ơi! Thằng Chín Mập đây.
      M ơ màng cố định tĩnh, bà Bốn thoáng cười:
  - Con về thăm ngoại... na Chín?
  Đột nhiên, Thiên ứa nước mắt. Tạ ơn trời, ngoại đã tỉnh lại, nếu có bề gì, Ty Ty phải làm sao?
  - Dạ, ngoại ơi! Ngoại ráng lên, bác sĩ nói tốt rồi, con chúc tết ngoại, phước lộc đầy nhà, sống
  khỏe trăm tuổi.
  Bà Bốn tỉnh táo hơn, cười:
  - Cha mi! Bà mới năm ba, sống thêm lâu, thêm cực, dù răng cám ơn con... nghen Chín.
      Bà B ốn khép mắt lại, Ty Ty luýnh quýnh níu tay:
  - Ngoại ăn gian. Chưa lì xì con chi hết.
  Cô nhỏ nói liền:
  - Con chúc ngoại khỏe như... ư... voi, sống hoài với con. Ngoại! Lì xì lẹ lên.

      Ty Ty nhoài ng ười lên bà ngoại. Hiểu ý, bà Bốn hơn rướn người, hôn lên má cô cháu cưng.
  Thiên nhìn hai ngoại cháu hôn nhau thắm thiết, tươi cười. Những lúc như vầy,Ty Ty trông dịu
  dàng, đáng yêu lạ.
  Thiên đặt bao lì xì vào tay Ty Ty khi cô quay lại, anh cười cười, giữ luôn tay cô.
  - Chúc Ty Ty đẹp nết, đẹp người, đậu vô đại học để ngoại và anh vui. Hơi nghiêng người. Thiên
  đặt nhanh môi mình lên trán Ty Ty thơm nhẹ, thì thầm:
  - Hứa với anh lo học, đừng để chàng mô dụ khị nghe.
  Ty Ty bất ngờ và xúc động trước cử chỉ của anh Mập. Cô thấy sung sướng lẫn chút thẹn thùng
  mà không hiểu tại sao. Nguýt dài anh Mập, cô nói:
  - Ty Ty thề vô, thề ra là không để thằng con trai mô "lấn sân", tí toe hết. Không tin thì ngoéo tay
  nì.
  Thiên thầm thở phào. Bên ngoài, Đáng nhìn toàn bộ màn trình diễn xốn mắt, xốn cả con tim
  chưa lần loạn nhịp. Không lo, hắn sắp đi, ta lợi thế hơn nhiều.

      Bà B ốn nhắm mắt sau khi cô y tá thay bình dịch truyền. Thiên đợi Ty Ty đắp mền cho ngoại
  xong, nắm tay cô,cùng bước ra ngoài. Ty Ty vừa đi, vừa kể. Thiên nghe chuyện mụ đỡ đẻ Hậu
  làm bà ngoại mà không có con rể, cô kể hăng đến quên chào Đáng. Thiên nghe chỉ cười, đợi ra
  ngoài căng tin mới nói:

  - Em khoái chí hỉ? Bằng lần chỉ đường cho bà Hậu đi bắt ghen ông chồng không?
      - R ăng anh biết? - Ty Ty lõ mắt.
  - Em ghét nhà bà Hậu hơn cả nhỏ Hồng, cả xóm Hồ ai không biết?
      - Ai bi ểu nhà mụ thối ình, lại đạo đức giả, khoe mình là thanh cao, nhân đức. Mụ vô hậu lắm,
  anh không biết mô. Chị Nết nghèo thức nớ, tới y tế khám thai, mụ bày đủ trò, để chị về nhà mụ
  khám chu cho mụ chặt đẹp.
   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31