Page 170 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 170
Căn phòng này vừa là nơi làm việc của nhóm Việt, vừa
là nơi gặp gỡ giới hoạt động trên lĩnh vực văn chương nghệ
thuật Huế mà anh Thái Ngọc San, anh Lê Văn Ngăn là hai
người thường có mặt trong mỗi lần hai anh về Huế. Và chính
nơi đây tôi hân hạnh được gặp mặt nhà thơ Lê Văn Ngăn -
người anh lớn của tôi.
Quý mến con người anh với những thăng trầm, trải
nghiệm gió sương trong cuộc sống, tôi càng yêu thơ anh bởi
cái chất phóng khoáng, khinh khoái cùng những trăn trở sâu
sắc về người, về đời, về xã hội, về cuộc chiến… được anh thể
hiện rõ nét trong tập thơ Vào một thời im bóng ấn hành năm
1974 khi anh 30 tuổi.
Sau đó, do hoàn cảnh mỗi người mỗi khác, tôi không
còn dịp được bên anh trong một thời gian dài cho đến sau
năm 1975 mới gặp lại anh tại Huế.
Với tôi, nhà thơ Lê Văn Ngăn còn là một nghệ sĩ tài hoa
trong lĩnh vực diễn xướng thơ ca, âm nhạc. Tôi ấn tượng nhất
khi nghe anh đọc những bài thơ do anh sáng tác. Giọng anh
khinh khoái, có chiều sâu, rất truyền cảm. Anh đã chuyển tải
vào hình thức thể hiện những nội dung hàm súc, sâu sắc giúp
người nghe cảm nhận hết thần thái những bài thơ anh đọc.
Qua việc đọc thơ của anh tôi đã học phần nào những kỹ thuật
cần thiết khi trình bày một bài thơ. Lúc bấy giờ tôi cũng là một
trong những người thường tham gia các buổi đọc thơ tại Tổng
Hội Sinh Viên Huế, số 22 Trương Định, nay là trụ sở Thành
Đoàn Huế.
158