Page 203 - Giuakhimualuuhoangdo
P. 203
thường ngồi với nhau. Lúc nào cũng có ly bia của anh trước
mặt. Chúng tôi đốt cho anh những điếu thuốc lập lòe trong
đêm và chúng tôi cảm nhận anh vẫn hiện hữu bên mình.
Tôi thường chia sẻ với LHN: “Ông và tôi phải gắng
sống như thế nào, để đừng làm Cha mình buồn, vì các vị ấy
đã sống một cuộc đời đầy khó nhọc, để khi mất đi vẫn để lại
sự quý trọng và thương mến của nhiều người”.
Tôi có người bạn dễ thương ở Quy Nhơn, dù mới gặp
nhau sau này nhưng chúng tôi nhanh chóng thân thiết với
nhau, vì một lẻ chúng tôi đồng cảm về những gì dành cho
ông anh của mình. Đó là một người anh với nhân cách lớn,
tài hoa, có phong cách sống dung dị nhưng đầy chân tình với
anh em, bè bạn.
Mỗi lần tạm biệt sau khi gặp nhau ở Quy Nhơn hay
Sài Gòn, tôi và anh L.H.T đều nhắn tin cho nhau “Chúng tôi
chia lìa nhau nhưng lòng đầy tín hiệu”. Tôi tin rằng, những
tín hiệu đó không chỉ thu, phát từ những người còn sống mà
ngay cả người còn sống với người đã mất.
Đoàn Hồng Nhật
Sài Gòn, tháng 09/2019
190