Page 149 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 149
67,000 quân Trung Quốc “lấy thịt đè người” vây hãm nặng nề. Sau 17 ngày trận chiến
với số thương vong lớn cho cả hai phía, quân Mỹ vẫn phá được vòng vây để rút lui.
Đây là trận đánh đưa tới kết cục là quân Liên Hiệp Quốc cho thoả hiệp ngưng chiến, và
Hàn Quốc bị chia đôi.
Sau đó bà Laura với giọng nói đầy hãnh diện kể thêm về trận đánh cuối cùng của ông
chồng. Tôi ngồi nghe, nhưng mắt thì nhìn chăm chăm vào hình Steve vị chỉ huy anh hùng
với lòng ngưỡng mộ. Người ta nói lại với bà Laura, khi Steve lệnh cho quân sĩ của anh
chạy đi, không ai chịu bỏ đi vì họ rất thương quý cấp chỉ huy của họ. Mọi người đều nói
anh không đi thì họ cũng liều chết ở lại chiến đấu đến cùng. Nhưng Steve buộc tất cả
phải rút, và nói cùng lắm anh sẽ tình nguyện chịu bị bắt rồi sau trao đổi tù binh chứ anh
không để mất mạng đâu. Nghe vậy mọi người mới rút đi.
Bà Laura kể tới đây dừng lại, vói tay cầm lấy chiếc hộp màu đen bên trên lá cờ, vừa mở
hộp ra vừa nói tiếp với một giọng trầm trầm khác thường:
– Sau khi quân đội Mỹ bình định, chỉnh đốn hàng ngũ, họ trở lại chỗ cái vùng có buội
cây nơi Steve đã nằm bắn chận đường cho quân sĩ rút lui nhưng không tìm thấy anh. Họ
lục lạo khắp mọi nơi và chỉ tìm được cái này. Bà đưa chiếc hộp cho tôi.
Tôi đón lấy chiếc hộp đen mở nắp nhìn vào. Và bỗng lặng người há hốc. Tôi nín thở,
muốn kêu lên tiếng “Trời ơi!” Nhưng không thể phát ra lời.
Trong hộp là một con dao xếp vỏ màu đỏ đậm, lóng lánh kim tuyến vàng, trên có khắc
tên “Laura” màu trắng. Lưỡi dao trên đầu đã được mở ra, cây dũa răng cưa cũng mở ra
bên phải, và một cái đinh xoắn mở ra bên trái. Nó giống hệt con dao xếp tôi đã vẽ trên
móng tay bà Laura Tết năm này! Thảo nào bà đã xúc động khi tôi vẽ xong con dao và
nẩy ra ý định mời tôi đến nhà để cho tôi xem con dao thật. Tôi cầm con dao lên ngắm
nghía với tâm trạng bồi hồi, xúc động, lẫn ngưỡng mộ. Nước mắt tôi như chực trào ra.
Quả là một sự trùng hợp ngẫu nhiên đầy thú vị và cảm động. Tôi chỉ vẽ theo mẫu hình
con dao xếp tôi tìm thấy trên Google. Không ngờ nó lại giống y chang con dao mà mấy
chục năm về trước vị sĩ quan kiêu dũng của dân tộc Hoa Kỳ đã bỏ lại cho vợ anh. Steve
người chỉ huy ấy đã can đảm hy sinh để cứu binh sĩ của mình. Vợ anh Laura mất đi
người chồng, con anh mất cha, nhưng anh đã được tổ quốc ghi công lưu danh thiên sử.
149