Page 145 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 145

móng tay và móng chân cho bà. Dù cái mẫu móng ngựa vẽ ra nom kỳ cục, tức cười, bà

              nói rất thích vì tin rằng mang nó sẽ đem lại cho bà may mắn. Phiền nhất, mặc kệ tôi bận

              cỡ nào bà cũng không tha, mà bắt tôi phải vẽ trực tiếp bằng sơn chứ không chịu dán
              những mẫu “sticker” thật đẹp có sẵn. “Tôi muốn độc quyền mẫu của tôi, không muốn

              giống kiểu với ai hết!” Bà nói vậy.


              Ngoài những mẫu “quái dị” trong dịp đặc biệt của riêng bà, các ngày lễ lớn trong năm
              bà Laura thích trang trí móng theo biểu tượng. Giáng Sinh vẽ cây thông, Tạ Ơn thì gà

              tây, lễ Ma trái bí đỏ... Nhưng thật lạ, ngày Tết Tây bà không cho tôi vẽ ly rượu hay chữ
              “Happy New Year” như mọi người. Bà bắt tôi phải vẽ hình một con dao xếp trên móng

              tay và móng chân, kể cả những móng chân út nhỏ xíu. Việc ấy quả là một cực hình cho

              tôi. Phần thì khách hẹn đang chờ, phần vì phải nín thở vẽ để khỏi bị lem mất công chùi
              đi vẽ lại, nên tôi rất căng thẳng. Lúc nào vẽ


              cho bà, trong bụng tôi cũng kêu khổ và rủa thầm “bà già chằn ăn!” Một điều làm tôi khổ

              sở hơn, là mỗi Tết Tây bà Laura đều bắt tôi phải vẽ những con dao xếp kiểu mẫu khác
              nhau, không được trùng lập với các mẫu vẽ của những năm trước.


              Chúng tôi có tò mò “tra gạn” để tìm hiểu tại sao bà thích vẽ con dao xếp. Nhưng bà
              không nói.


              Riết rồi chúng tôi không hỏi nữa vì biết đó là điều riêng tư của bà.


              Để khỏi tốn thời gian, năm nay tôi đã chuẩn bị từ sớm một mẫu vẽ rất mới cho bà Laura.
              Hình con dao xếp nhỏ xíu, bầu dục, chính giữa hơi eo lại nhìn rất uyển chuyển, theo một

              mẫu tôi tìm thấy trên online. Vỏ con dao màu huyết dụ, lóng lánh kim tuyến vàng, trên

              có viết tên "Laura" màu trắng. Một đầu mở ra lưỡi dao bé tí, cây dũa răng cưa bên phải,
              và một cái đinh xoắn khui rượu mở ra bên trái. Mới thoạt nhìn, nó ngộ nghĩnh giống như

              con rùa tí hon màu đỏ với cái đầu và hai chân trước óng ánh bạc.

              – Wow! Đẹp quá! Bà Laura kêu lên trầm trồ, lộ rõ vẻ xúc động khi tôi vẽ xong con dao

              đầu tiên trên móng tay cái của bà. Một thái độ chưa từng thấy, dù trước đây cũng có

              nhiều lần tôi vẽ con dao đẹp hơn thế nữa. – Đây là mẫu cô vẽ đẹp nhất từ trước tới giờ
              đấy. Nó nhìn giống như thật! Bà nói và cứ đưa ngón tay lên ngắm mãi, làm tôi nhiều lần

              phải kéo tay bà xuống để vẽ tiếp những ngón khác vì sợ không đủ giờ cho cái hẹn kế

              tiếp.
                                                                                                               145
   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150