Page 191 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 191
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Hiện-tượng ấy chẳng phải là một sự bùng nổ tâm-lý sau cả
một thời kỳ dồn nén đằng-đẵng đó sao?
Và như chúng tôi sẽ đề-cập tiếp khi nói về “trường phái Bút
Tre” ở đoạn dưới, cái lối nói “phê như con tê-tê” này nó
bùng nổ từ tâm-lý muốn vượt thoát, không muốn
chấp nhận những quy-phạm hiện-hữu, mà người ta
không còn tin tưởng nữa. Cách nói mới này nếu có giá-
trị, thì đó là giá-trị lịch-sử. Vì nó ghi nhận một thực-trạng xã-
hội cho biết đã có một thời người ta “thích thú vì lối nói mới
này đã mang lại những ý nghĩa quá thú vị và bất ngờ mà lối
văn-phong truyền-thống không thể nào diễn tả được",
chính là vì người ta đã được bung ra hay mong muốn
được thoát ra khỏi sự dồn nén ức-chế lâu ngày.
2- Sáng-tác các bài vè, ca-dao mới.
* Ngay những ngày đầu miền Nam rơi vào chế-độ
Cộng-Sản, người ta đã thấy truyền miệng hoặc viết nguệch-
ngoạc trên các bức tường loang-lổ:
“Việt-Nam Dân-Chủ Cộng-Hoà:
Áo quần bán trước, cửa nhà bán sau.
Bác Hồ khuyên ăn cơm rau,
Chớ ăn thịt cá mà đau dạ-dầy!”
Sau này khi người miền Bắc ào-ạt vô Nam lại được nghe nói:
Trắng tay canh bạc non sông
Sinh viên đánh đĩ, anh hùng bơm xe
190