Page 394 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 394
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
con còn trẻ nên dễ thay đổi vì thế gọi là lục khí... Theo quan
niệm của Dịch thì lục khí bao giờ cũng quan trọng hơn càn
khôn cho nên mới có câu con hơn cha nhà có phúc (2)
II- Âm dương biến dịch theo tiến trình thuận lý tự
nhiên:
a.- Khởi từ gốc tới ngọn: Cái gốc ấy là mẹ như thấy
trong Đạo Đức Kinh của lão Tử: "Thiên hạ hữu thủy dĩ vi
thiên hạ mẫu, ký đắc kỳ mẫu, dĩ tri kỳ tử. Ký tri kỳ tử,
phục thủ kỳ mẫu" (Thế gian có cái bắt đầu lấy làm Mẹ của
chúng sanh. Đã tới được nơi Mẹ để biết đến vạn vật chúng
sanh, đã biết được vạn vật chúng sanh lại trở về giữ gìn nơi
Mẹ). Mẹ đây tượng trưng tình yêu của tạo hóa bao bọc các
con tạo vật trong lòng, cảm thông với đứa con của mình.
(1) Nguyên lý Mẹ bàng bạc trong ngữ Việt, vai
trò của người Mẹ luôn luôn được đề cao: Tục ngữ cao
dao nói:
- Chết cha ăm cơm với cá,
Chết mẹ liếm lá đầu đường.
- Khôn ngoan đối đáp người ngoài,
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau!
Cho nên người Việt mới bảo nhau:
- Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người trong một nước phải thương nhau cùng.
Và người dân Việt nhắc nhở nhau tuy không cùng một bộ
tộc, nhưng tất cả đều cùng một dòng Bách Việt mà ra như
một trăm con đều cùng sinh ra từ trong một bọc Mẹ Âu Cơ.
- Bầu ơi thương lấy bí cùng,
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.
393