Page 304 - Ca Dao Thoi Cong San quyen 3
P. 304
Ca Dao Thời Cộng Sản
của G8. Cái khoảng cách vời vợi giữa hai thời đại ấy
đã được rút gọn trong có 40 năm. Rằng hay thì thật là
hay nếu chỉ nhìn vào toàn cục, vào cả dân tộc. Nhưng
nếu nhìn vào từng cá nhân, những cá nhân không
được chuẩn bị từ căn cơ trong lịch sử, trong văn hoá,
trong truyền thống và nhất là trong nhân cách làm
người thì cái rút gọn trong mỗi cá nhân sẽ dẫn tới
đâu? Theo ý tôi (N. K.) là các cá nhân ấy sẽ rất dễ bị
GÃY khi gặp phải sóng to gió lớn. Vì cái lõi của nó
chưa đủ cứng, chưa đủ bền, chưa đủ những tố chất
về di truyền, về giáo dục (rất cần có thời gian) để ứng
phó hữu hiệu với những thay đổi quá nhanh của môi
trường sống. Các nhà cách mạng thường chỉ nghĩ tới
mục tiêu và những con đường ngắn nhất nhanh nhất
để đạt được mục tiêu, bất chấp các công dân của họ
bằng lòng hay không bằng lòng. Và họ lại tin một
cách ngây thơ, một cách tệ hại rằng cứ ép là được,
cứ đẩy tới bằng các phong trào cách mạng của quần
chúng là được, trước lạ sau sẽ quen dần. Nhưng các
cá nhân cũng là lòng người không thuận thì mọi chủ
trương dẫu hay đến mấy sớm muộn cũng bị đào thải,
chả để lại một dấu vết tích cực nào. Và càng lạ hơn là
những tổ chức kinh tế được xem là lạc hậu, là phản
động của một thời vẫn có muôn vàn cơ hội để tái sinh
và xem ra còn tồn tại rất lâu dài.
Trong những năm 90 của thế kỷ 20 nhiều vị lão
thành cách mạng Việt Nam lấy làm kinh ngạc và đau
đớn trước sự tiêu vong quá nhanh của một siêu
cường mà chân móng của nó đã ăn sâu trong mảnh
đất Nga non một thế kỷ. Thật ra toà lâu đài kiểu mẫu
của tương lai ấy không hề có chân móng. Nó được
xây trên cát. Mọi thay đổi lớn đều dựa vào phong trào
quần chúng được hình thành, được vận động chỉ
bằng có tuyên truyền chứ không từ nguồn lực tự
thân. Tất cả đều phải ép buộc, đều phải dàn dựng, và
phải có các diễn viên chuyên nghiệp trình diễn theo
303