Page 266 - Microsoft Word - Cam Pha dat va nguoi.doc
P. 266
250 Cẩm Phả - Đất và Người
Trong suốt thời kỳ Bắc thuộc, vùng đất Ninh Hải - Lục
Châu (nay thuộc tỉnh Quảng Ninh) luôn giữ một vị trí địa -
chính trị - kinh tế đặc biệt quan trọng ở Giao Chỉ - Giao Châu.
Đây là vùng cửa ngõ Đông Bắc, với những tuyến giao thông
thủy bộ huyết mạch nối liền miền nam Trung Quốc với Giao
Châu. Ninh Hải - Lục Châu là vùng ven biển, có nhiều nguồn
lợi kinh tế mà hiếm nơi nào có được, tiêu biểu như muối, ngọc
trai, đồi mồi, các loại thủy hải sản... nên luôn là địa bàn được
các chính quyền đô hộ phương Bắc quan tâm đặc biệt.
Về nông nghiệp, khu vực Ninh Hải - Lục Châu có địa
hình đồi núi, vùng cửa sông có đồng bằng nhỏ hẹp, thuận lợi
cho canh tác lúa nước và lúa nương. Truyền thuyết về bà Lê
Chân từ vùng Đông Triều (Quảng Ninh) sang vùng sông
Cửa Cấm (Hải Phòng) khai khẩn đất hoang, lập nên trang
An Biên, phát triển nông nghiệp, đã phần nào cho thấy sự
mở rộng của một vùng kinh tế nông nghiệp khắp khu vực
duyên hải Bắc Bộ nước ta ngay từ thời đầu Công nguyên.
Tuy nhiên, do địa hình sát biển nên thế mạnh của vùng đất
này chủ yếu là lâm thổ sản từ rừng và thủy hải sản từ biển,
với các nghề làm muối, đánh bắt thủy hải sản, mò ngọc trai
và thương mại biển. Vùng Ninh Hải - Lục Châu có nguồn
trai ngọc đặc biệt tốt. Để vơ vét nguồn lợi ngọc trai, các
chính quyền đô hộ đã bắt cư dân ở đây phải lặn biển mò trai
ngọc để cống nộp. Theo Thái Bình hoàn vũ ký, người dân
Lục Châu thuộc An Nam chủ yếu sống bằng nghề làm muối
và mò ngọc châu, mỗi năm phải nộp một khoản thuế cố định
là 100 hộc gạo mỗi hộ .
1
_______________
1. Thái Bình hoàn vũ ký, q.181, 11a (Dẫn theo Hà Văn Tấn, Trần
Quốc Vượng: Lịch sử chế độ phong kiến Việt Nam, Sđd, t.1, tr.133).

