Page 74 - Xứ Đàng Trong_Li Tana
P. 74

72                                               XỨ ĐÀNG TRONG


                Xem ra vào thời kỳ giữa các năm 1630 và 1665, các chúa
             Nguyễn đã có thể tạo cho mình ưu thế về quân sự chủ yếu nhờ

             trọng pháo. Chúa Nguyễn có 200 khẩu trọng pháo vào năm
             1642, theo Johan van Linga, và 1.200 khẩu vào năm 1750. Con
             số đưa ra có thể không hoàn toàn chính xác, nhưng phải nhận
             là có sự gia tăng đáng kể. Nhưng vấn đề cơ bản là tìm hiểu xem
             các khẩu đại bác này đã giúp ích cho chúa Nguyễn như thế nào
             trong trận chiến. Trong suốt thế kỷ 17, các khẩu đại bác đã thực
             sự có ích. Nhiều sử gia cho rằng ưu thế về trọng pháo của chúa

             Nguyễn là một trong những lý do chính giúp họ Nguyễn bảo
             vệ được sự độc lập của Đàng Trong, mặc dù quân đội của họ
             chỉ bằng nửa, thậm chí một phần tư quân đội của họ Trịnh .
                                                                          1
                Không ai đã đến Đàng Trong và viết về vùng đất này mà lại
             không nói đến quân đội của xứ sở này. Có cả những người chưa
             hề đặt chân tới đây nhưng cũng đã tả một cách sống động vì đã

             được nghe kể. Chẳng hạn như Friar Domingo Navarrete, trong
             cuốn Travels and Controversies của ông, đã nổi hứng viết về một
             đạo quân mà ông không hề được thấy:
                “Quân lính của vương quốc này hoàn hảo nhất trong cả vùng,

             rất có kỷ luật. Nhà vua giữ lại ở triều đình 40.000 lính. Những
             người lính này tập bắn bia mỗi ngày và ai nhắm trúng nhất sẽ
             được thưởng một tấm lụa. Tôi đã nhiều lần nghe người Tây Ban
             Nha và Bồ Đào Nha nói rằng họ đều là những nhà thiện xạ... Đó
             là lý do khiến họ luôn thắng thế trong các cuộc chiến liên miên
             với vua Đàng Ngoài, mặc dù Đàng Ngoài vượt Đàng Trong tất
             cả mọi lãnh vực, không chỉ về nhân số mà còn về của cải và số
             lượng voi xung trận. Họ cũng có nhiều chiến thuyền lẹ làng và các




             1   Xem Lê Thành Khôi, Le Việt Nam, trg.251; D.G. Hall, A History of Southeast Asia, Macmillan & Co Ltd,
                London, 1968, trg.415. Thực ra, trọng pháo của họ Trịnh không phải là tồi. Trong trận chiến với họ
                Nguyễn năm 1672, họ Trịnh đã dùng một loại khí giới gọi là “một mẹ có trăm con” “với sức mạnh của
                sấm sét, phá hủy tất cả những gì nó nhắm bắn”, theo Lê Quý Đôn. Xem Phủ biên, quyển 1, trg. 33a.

                                                           www.hocthuatphuongdong.vn
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79