Page 284 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 284

xương xẩu thò qua ngưỡng cửa sổ. Phần bánh mì, trái cây và nước uống
                 hàng ngày của nàng được đặt lên cửa sổ. Tiếng chào “Halloo!” của Vua Cá

                 khi ông ta đặt cái giỏ trở lại con thuyền khiến cho máu trong người John

                 lạnh toát. Anh chờ cho tới khi tiếng khua của mái chèo tắt hẳn. Rồi anh
                 nắm lấy bàn tay của cô gái, cả hai cùng bước xuống cầu thang. Ở đó, họ lao

                 vào dòng nước tối, và ngay sau đó nhận ra họ đang ngồi với nhau trên thảm

                 cỏ xanh rì bên bờ suối dưới ánh nắng chiều, gần như nín thở nhưng vui
                 sướng không tả xiết. Trên đầu họ, những con quạ đen và quạ gáy xám đang

                 quàng quạc chuyện trò như thể chúng đang tạ ơn trời đất vì đã nhìn thấy họ
                 ở đó. John rũ khỏi chiếc áo khoác anh đã bỏ lại bên dưới gốc cây mười bảy

                 hôm  trước  những  nấm  mốc  và  sương,  hong  nó  khô  dưới  ánh  nắng,  rồi

                 khoác lên vai cô gái.

                    Họ về tới làng Tussock khi trời đã sụp tối một lúc lâu. Trên đường làng

                 và những cánh đồng không có một bóng người nào cả. John nhìn mẹ anh
                 qua cửa sổ. Bà ngồi lẻ loi bên cạnh lò sưởi, nhìn đăm đăm vào ngọn lửa, và

                 trông có vẻ như bà chẳng bao giờ ấm lại. Khi John bước vào ôm chầm lấy
                 bà trong vòng tay, đầu tiên bà nghĩ rằng bà sắp ngất đi, rồi bà bắt đầu khóc

                 nho nhỏ, rồi trách mắng John như chưa bao giờ trách mắng anh trước đó.

                 John lau nước mắt cho bà và xin bà đừng rầy la nữa. Sau khi kể tóm tắt cho
                 bà nghe câu chuyện, anh đưa cô gái vào nhà. Trước tiên, mẹ của John nhún

                 gối chào nàng, rồi bà hôn nàng và nói lời đón mừng nàng. Sau đó, bà nghe

                 lại câu chuyện của John từ đầu tới cuối trước khi họ đi ngủ. Tối hôm ấy,
                 giường của John là cái ghế bành.


                    Một buổi sáng nọ, trước khi những chiếc chuông của nhà thờ Tussock,
                 một ngôi nhà thờ nhỏ và lâu đời, reo lên những hồi chuông chúc mừng hôn

                 lễ của John và cô gái, John lên đường thật sớm để trèo qua bức tường một

                 lần nữa. Trong lúc vội vã thoát khỏi ngôi nhà của tên phù thủy, nàng đã để
                 quên những tài sản của mình. Đặc biệt là một cái hộp hoặc tráp bằng chì, có

                 khắc một chữ A lớn – viết tắt của Almanara; đó là tên của nàng.

                    Rất thận trọng, John cởi áo khoác ra và lặng lẽ lặn xuống, bơi qua vòm

                 đá. Rồi anh đi tới góc của căn phòng nơi cô gái từng chịu cảnh giam cầm





                                                                                                     https://thuviensach.vn
   279   280   281   282   283   284   285   286   287   288   289