Page 283 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 283

rồi bơi qua bờ bên kia. Ở đây mọc đầy những bụi cỏ gai cao lớn, một số cao
                 tới hơn hai mét. Anh len lỏi đi qua chúng, không chú ý tới những cái gai và

                 tiếng kêu sột soạt, và vừa kịp lúc. Vì ngay khi anh đã náu mình an toàn

                 trong những bụi cỏ thấp mé ngoài, người mà lúc này anh thấy đang tiến tới
                 gần bờ suối bên kia không phải ai khác ngoài Vua Cá, cần câu trong tay và

                 giỏ đựng cá treo ở khuỷu tay. Gương mặt gầy guộc của ông ta nghếch lên

                 và cái mũi của ông ta đang đánh hơi bầu không khí ban mai như thể nó tràn
                 ngập những mùi gia vị của xứ Ả Rập. Người hầu gái đã nói đúng. Trong

                 suốt gần một giờ, Vua Cá đứng bất động ở bờ suối bên kia, đối diện ngay
                 với chỗ nấp của John. Trong suốt gần một giờ ông ta nhìn xoi mói xung

                 quanh, khe khẽ đánh hơi. Và dù bị những con ruồi quấy rầy và bị gai tầm

                 ma chích, John không dám động đậy một ngón tay. Cuối cùng Vua Cá cũng
                 thấy mệt mỏi với việc quan sát và chờ đợi. Sau khi thấy ông ta đã đi khuất,

                 John tiếp tục lên đường.

                    Còn gì để kể nữa nhỉ? Cô gái đuôi cá đã mong chờ anh một cách lo âu

                 buồn bã, buồn hơn mọi thứ khác trên đời. Bởi vì, từ lúc hứa với John, nàng
                 thậm chí không thể hát để tự an ủi chính mình. Nhưng sau khi mất dạng

                 mười bảy ngày, John lại một lần nữa lao người xuống vòm đá và trèo lên

                 những bậc cầu thang đá để tới căn phòng của nàng. Anh không phí thời
                 gian để tìm ra lời lẽ. Sau khi mở nắp cái vỏ đồng hồ, anh quỳ xuống bên

                 cạnh nàng và nói, “Bây giờ, nếu cô vui lòng, nếu cô có thể giữ im lặng

                 hoàn toàn, tôi sẽ làm nhanh thôi. Giá mà tôi có thể chịu đau đớn thay cô, tôi
                 sẽ chịu nó gấp ba lần hơn, nhưng tôi hứa là nó sẽ qua nhanh thôi.” Cuối

                 cùng, anh nhẹ nhàng dùng ngón tay trét thứ thuốc cao kỳ diệu từ đầu cho

                 tới chót đuôi.

                    Cuộc đời đầy những chuyện lạ lùng, và điều thật sự lạ lùng là lúc John

                 đang nói, cô gái bị ếm bùa dường như không hiểu gì cả, và nàng chỉ có thể
                 làm theo lời khẩn khoản đó thông qua những cử chỉ của anh. Sau đó, họ trò

                 chuyện với nhau một cách hân hoan như thể họ chưa từng làm điều gì khác
                 hơn trong suốt cuộc đời của họ. Nhưng họ không trò chuyện lâu lắm, vì đột

                 nhiên xuất hiện tiếng lách cách của mái chèo, và ngay sau đó một bàn tay






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   278   279   280   281   282   283   284   285   286   287   288