Page 281 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 281

không ổn ở Vua Cá là ông ta ăn và ngủ quá nhiều. Hãy đến đây nào, chúng
                 ta đừng trì hoãn nữa.”


                    Cô ta kéo một cái ghế gần đấy, leo lên ghế, gần như nín thở, cẩn thận
                 nhấc cái lọ mỡ, dầu nhờn hay thuốc cao gì đó màu xanh lá xuống bằng cả

                 hai tay. Rồi cô ta gỡ John ra khỏi cái móc, đặt nhẹ anh lên cái phiến đá bên

                 cạnh, yêu cầu anh nếu có chuyện gì xảy ra cũng đừng sợ gì hết. Cô ta lột
                 lớp rêu xanh ra khỏi người anh, rồi nhúng ngón tay vào lớp thuốc mỡ, trét

                 nó lên người anh, dọc theo xương sống, từ gáy cho tới chót đuôi.

                    Trong một khoảnh khắc, John cảm thấy mình giống như một cái nút bần,

                 sau khi bềnh bồng trôi xuôi một dòng sông lặng chảy bỗng đột nhiên bị

                 cuốn vào một xoáy nước. Anh cảm thấy giống như một viên pháo mà dây
                 thuốc mồi gần cháy hết và sắp sửa nổ tung. Rồi dần dần màn sương mù

                 trong mắt anh và tiếng ầm ĩ trong tai anh phai dần, và lạ lùng chưa, anh
                 nhận thấy mình đã quay lại an toàn trong lớp da, hình dáng và ngoại hình

                 như cũ. Anh đứng đó, trong căn bếp của Vua Cá, cười toe toét với người

                 hầu gái mà vóc người chỉ cao hơn khuỷu tay của anh chút ít.

                    “A,” cô ta kêu lên, nhìn anh qua đôi mắt bé nhỏ trong veo như nước,

                 choáng váng và kinh ngạc vì sự biến hóa kỳ diệu này. “Thế anh là một loài
                 khác thật, cá chép nhỏ!” Và cô ta nhìn anh một cách rất đỗi buồn bã và trìu

                 mến đến nỗi John tội nghiệp chỉ có thể đỏ bừng mặt quay đi. “Và bây giờ,”
                 cô ta nói tiếp, “ tôi cho rằng tất cả những gì anh muốn là đi khỏi nơi đây.

                 Vậy tôi van anh hãy vội vã đi ngay, kẻo lớp da của tôi phải trả giá cho

                 chuyện này.”

                    John luôn là người đần độn với ngôn từ. Nhưng anh cũng cám ơn người

                 hầu gái với những lời tốt đẹp nhất có thể về những gì cô ta đã làm cho anh.
                 Rồi anh tháo khỏi ngón tay út một chiếc nhẫn bạc trước kia thuộc về cha

                 anh, đặt vào lòng bàn tay của người hầu gái. Khi anh biến thành cá, tất cả

                 quần áo và mọi thứ trên người anh đều biến mất, nhưng lúc này, khi anh
                 biến thành người trở lại, tất cả đều quay về vị trí cũ của chúng, ngay cả

                 mảnh da trong túi quần của anh. Quy luật của ma thuật là như thế. Thế rồi







                                                                                                     https://thuviensach.vn
   276   277   278   279   280   281   282   283   284   285   286