Page 282 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 282

anh nài nỉ người hầu gái rằng nếu cô ta có dịp nào đi ra bên ngoài bức
                 tường, hãy hỏi thăm làng Tussock, và khi đã tới đó hãy hỏi bà Cobbler.


                    “Đó là mẹ của tôi,” John nói, “bà Cobbler. Người sẽ rất hân hạnh được
                 gặp cô. Tôi xin hứa với cô như thế. Và cả tôi cũng vậy.”


                    Người hầu gái nhìn John. Rồi cô ta cầm lấy chiếc nhẫn bằng ngón trỏ và
                 ngón cái, thở dài, và đặt nó vào một khe hở giữa các phiến đá. “Hãy nằm ở

                 đó,” cô ta thì thào với chiếc nhẫn, “rồi ta sẽ quay lại với mi ngay.”

                    Thế rồi John - trong tay không có thứ gì khác, và biết rằng vì người hầu

                 gái, anh phải để lại cái lọ - rút ra từ cái túi đựng đồng hồ trong túi quần một

                 cái đồng hồ bằng bạc lớn của ông nội anh để lại. Nó chỉ là một cái vỏ đồng
                 hồ, một hôm nọ anh đã lấy ra những thứ bên trong với hy vọng sẽ chữa cho

                 chiếc đồng hồ chạy tốt hơn, rồi vì lười nhác không đặt chúng trở lại. Rồi

                 anh trét thứ thuốc cao đó vào đầy cái vỏ đồng hồ.

                    “Bây giờ, cá chép nhỏ, hãy đi lối này,” người hầu gái nói. “Anh phải đi,

                 và phải đi mãi mãi. Theo lối này cho tới hết đường, rồi băng qua khu vườn
                 nơi Vua Cá trồng các thứ thảo dược. Anh sẽ biết qua mùi của chúng trong

                 không khí. Trèo lên tường và đi tiếp cho tới khi tới con sông. Lội qua đó rồi
                 đi theo hướng mặt trời mọc. Vua Cá có cái mũi của một con sói cái. Ông ấy

                 có thể ngửi thấy anh ở khoảng cách một cánh đồng trồng đậu. Anh hãy đi

                 ngay và đừng dính dáng gì tới ông ấy nữa. Chà, tôi biết anh sẽ không nghĩ
                 gì tới tôi nữa đâu khi đã được an toàn.”


                    Không biết phải làm gì khác, John khom người xuống hôn những ngón
                 tay lạnh mảnh khảnh của người hầu gái, nhìn một cách bất lực và vào buồn

                 bã vào những con cá trên móc và kệ, thấy rằng không con nào có thể nằm
                 trong tình trạng giống như anh, rồi vội vã bước đi.


                    Anh không thể lạc đường. Những bức tường và các ống dẫn nước của
                 Vua Cá đều làm bằng đá rất chắc chắn, như thể do những người La Mã xây

                 nên, dù thật ra chủ yếu chúng được tạo nên do ma thuật, thứ không dính

                 dáng gì tới thời gian. John vội vã bước đi dưới ánh mặt trời và cuối cùng
                 tới bên dòng suối. Anh ngậm cái vỏ đồng hồ vào miệng để bảo đảm an toàn






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   277   278   279   280   281   282   283   284   285   286   287