Page 291 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 291
Cuối cùng thì Bumps cũng quyết định rằng anh không bao giờ muốn lìa
xa khỏi Jasper. Chiếc Sư tử Già đang tiến tới gần eo biển nước Anh. Nó đã
gần về tới quê hương. Và một buổi chiều mù sương tháng Mười một, nó
chầm chậm trôi xuôi dòng sông Thames, thả neo trong cảng London. Trời
lạnh tê người, nhưng tĩnh lặng, và một quầng sáng màu đồng hun lơ lửng
trên bầu trời thành phố. Và ở giữa, giống như một cái tổ ong bằng chì
khổng lồ nổi lên trên bầu trời u ám là mái vòm của nhà thờ Thánh Paul.
Sáng sớm hôm sau Bumps lên bờ, với con khỉ trùm kín trên tay, một ít
quà cho vợ con anh trong túi xách, mạnh mẽ bước về phía nhà ga. Anh đã
cách xa nước Anh già cỗi nhiều tháng trời, nên điều đầu tiên trong đầu anh
là xuống ga Portsmouth càng sớm càng tốt. Nhưng quầng sáng treo cao trên
thành phố hôm qua giờ đây đang hạ xuống những đường phố, và Bumps
phải dò dẫm đi về hướng Đài Tưởng niệm và phố Pudding Lane qua một
làn sương mù ngày càng dâng lên dầy dặc.
Cuối cùng anh biết mình đã đi lạc hướng. Và sau đó, khi anh đi tới một
quán rượu nhỏ, quán Ba con Thiên nga, với những khung cửa sổ mờ sáng
trong màn sương, anh quyết định đi vào đó để hỏi đường. Nhưng, cách nào
đó, anh lại không muốn cho Jasper cũng vào trong. Anh liếc nhìn vào
gương mặt bé nhỏ bên trong lớp vải trùm, và thấy nó có vẻ rất lạnh và buồn
bã. Nhưng anh e là khói thuốc dầy đặc và mùi bia rượu trong quán sẽ làm
nó đổ bệnh.
Vì vậy anh nói, ‘Mày ngồi đây một lát nhé, Jasper.” Anh đặt nó xuống
bên cạnh cột đèn đường và đặt cái túi xách kế bên nó. “Và đừng cựa quậy
gì cho tới khi tao trở ra.”
Nhưng chao ôi, Bumps đã ở trong quán Ba con Thiên nga lâu hơn nhiều
so với dự tính của anh, và khi anh trở ra, dù cái túi xách của anh vẫn còn
nằm đó, Jasper đã biến mất.
Thật ra, Jasper ngồi chờ trong màn sương dưới ánh sáng tù mù của ngọn
đèn đường chưa đầy năm phút thì một kẻ lạ mặt bước tới gần. Hắn ta đội
một cái nón đen, có một bộ râu đen và mặc một chiếc áo choàng dài gần
https://thuviensach.vn