Page 293 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 293

còn điếc tai hơn cả những thứ nó từng nghe trong những cánh rừng Tây Phi
                 của nó, hay trong một cơn bão giữa biển khơi. Nó ngồi rùng mình và run

                 rẩy trong chiếc áo choàng, cuối cùng thò đầu ra khỏi tấm vải che và lẩm

                 bẩm bằng một giọng khỉ khe khẽ, buồn thảm. “Ông Bumps, ông Bumps, ôi,
                 ông Bumps!”


                    Nhưng sau khi từ bỏ một cách đau khổ việc tìm kiếm người bạn thất lạc,
                 Bump đã lên tàu từ lâu và đang trên đường quay về ngôi nhà có những

                 khung  cửa  sổ  vuông  của  anh  ở  Portsmouth,  về  với  Emma,  Topsy,

                 Emmanuel và Kate thân yêu của anh.

                    Jasper không ở lâu trong cửa tiệm thú vật của Moss, chỉ chín ngày mười

                 đêm. Nhưng vào cuối thời gian đó nó đã bắt đầu buồn nhớ và ủ rủ, hầu như
                 không ăn gì và hiếm khi mở mắt. Nó nhớ người thủy thủ bạn nó, sự tốt

                 bụng và sự chăm sóc của anh ta; dù bất cứ khi nào Moss hay gã thanh niên
                 có cái mũi nhọn và khuôn mặt nhờn mỡ phụ việc trong tiệm nhìn vào lồng

                 và nói chuyện với nó, nó cũng nghiêm trang nhìn lại, không hề nhe răng

                 hay tỏ vẻ giận dữ. Nó không bao giờ chạm tới những thứ thức ăn khi chúng
                 được nhét vào qua cánh cửa dây thép, và cũng không thèm đáp lại những gì

                 họ nói với nó. Nó ngồi ở đó, đôi tay giấu bên dưới cái áo choàng, như một
                 vị vua lông lá bé nhỏ bị cướp mất vương quốc của mình. Moss và tay phụ

                 việc của hắn chưa bao giờ gặp con khỉ nào như thế trước đó, và ngay trong

                 thời gian ngắn đó, cả hai đã phát hiện ra rằng họ không thể đối diện với đôi
                 mắt đăm đăm của con vật bé nhỏ.


                    Tuy suốt ngày Jasper chỉ ngồi lặng lẽ và bất động trong lồng, nhưng đôi
                 tai và đầu óc của nó (và đôi khi cả đôi mắt của nó) luôn bận rộn. Nó quan

                 sát những con chim hoàng yến Bỉ mà Moss cho ăn suốt hàng giờ với những

                 loại hạt đặc biệt và ớt Cayenne để làm sáng màu lông của chúng trong thời
                 gian chúng thay lông. Có một con trăn khổng lồ nằm cuộn mình trong lớp

                 rơm cách nó không xa, và suốt một thời gian dài nó không dám nhìn tới đó.

                 Nhưng cuối cùng nó cũng cố quan sát cả con trăn đó. Và nó không bao giờ
                 ngừng lắng nghe những lời chuyện trò giữa Moss với tên phụ việc hay với








                                                                                                     https://thuviensach.vn
   288   289   290   291   292   293   294   295   296   297   298