Page 39 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 39

“Làm sao ta biết”, hắn nói, “những gì cậu nói là có thật? Một câu chuyện
                 rất hay, rất khá, nhưng ta không tin một lời nào trong đó cả”.


                    Nhưng khi Dick nói với hắn về bữa tiệc đang được chuẩn bị, rằng tất cả
                 những gì vợ hắn muốn là được gặp lại hắn; rằng nếu không thì các ông chú

                 của hắn có thể sẽ tới đây tìm hắn; và cuối cùng, khi nó đưa cho hắn xem

                 tấm mề đay của vợ hắn (còn cái đồng hồ thì Dick giấu biệt), Grackel tin
                 những gì hắn đã nghe. Sáng hôm sau, cả hai cùng lên đường đi tới chỗ cây

                 đậu. Và người chủ trại tiễn chân họ với những nụ cười long lanh trong đôi

                 mắt.

                    Đó là một buổi ban mai rạng rỡ và đẹp trời. Một ít tuyết đã rơi trong vài

                 giờ và phủ trên những thảm cỏ như những tảng bột cọ sago                 [10] . Những cái
                 ao đóng băng cứng như thủy tinh. Trong khi Dick cưỡi con Jock phi nước

                 kiệu, đôi chân ốm lêu nghêu của gã khổng lồ bước bên cạnh nó như hai

                 cánh quạt của một chiếc cối xay gió. Dick rất vui sướng với ý nghĩ rốt cuộc
                 đã tống cổ được gã khách đến nỗi nó huýt sáo luôn mồm như một con chim

                 sáo.

                    Grackel hỏi, “Vì sao cậu huýt sáo?”


                    “Vì sao ư?” Dick đáp, “vì nghĩ tới một bữa tối vui vẻ mà ông sắp sửa trải
                 qua, và việc vợ ông sẽ vui sướng thế nào khi gặp lại ông, và một bữa tiệc

                 cực kỳ đang chờ ông ở đó. Gần như tôi có thể ngửi thấy mùi bò mộng quay
                 để làm thức ăn nguội cho bữa tiệc; và hẳn phải có tới một tá lợn béo được

                 mổ để làm bánh pu-đinh đen”.

                    Lời đáp này chỉ khiến cho Grackel thêm nôn nóng đi nhanh hơn.


                    Khi họ tới chỗ gốc cây đậu phủ đầy sương giá đang tan chảy vào giữa
                 buổi sáng, Dick nói, “Bây giờ chúng ta sẽ tạm biệt ở đây một thời gian. Khi

                 ông đã lên tới ngọn cây, hãy gọi to một tiếng để cho tôi biết ông đã tới nơi

                 an toàn. Sau đó tôi sẽ cưỡi ngựa trở về, và tôi sẽ đến để gặp ông ở đây vào
                 ngày mốt, khoảng hai giờ”.











                                                                                                     https://thuviensach.vn
   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44