Page 40 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 40
Dù đó là một điều rất dại dột, Dick không thể cưỡng nổi ý muốn mang
theo bên mình cái đồng hồ của Grackel. Nó đã móc sợi dây quanh eo nó
bên dưới lưng quần. Và lúc này cái đồng hồ lồi ra như một cái bướu không
đúng chỗ. May mắn là gã khổng lồ đang nhìn tới một phía khác nên không
nhận ra cái bướu này. Nhưng bấy giờ, vì họ đứng yên, và tất cả đều im
lặng, hắn phát hiện ra tiếng tích tắc của cái đồng hồ.
“Tiếng mà ta nghe thấy là tiếng gì thế?” Hắn hỏi.
“Đó là tiếng tim tôi đập”, Dick đáp.
“Sao nó lại đập lớn thế?” Grackel hỏi.
“À”, Dick nói, với một giọng buồn bã, “hẳn đó là vì nỗi buồn phải tạm
chia tay với ông, dù chỉ một thời gian ngắn! Chúng ta từng có chút ít bất
đồng, giữa tôi và ông, về những con cừu, tiếng ngáy và rượu táo. Nhưng
bây giờ chúng ta là bạn bè, và tất cả những chuyện đó đã qua đi. Có một
món gì đó nho nhỏ mà ông có thể tặng để tôi nhớ tới ông cho tới khi ông
quay trở lại không?”
Nghe thấy thế, gã khổng lồ chúm môi lại, và từ tốn thò tay vào túi. Cuối
cùng, hắn rút ra từ bên dưới cái nắp túi bằng da một mẩu nến trắng đựng
trong một cái hộp.
“Chả có gì đáng để nhìn”, hắn lầm bầm, “nhưng khi được đốt lên, nó sẽ
không bao giờ tắt cho tới khi cậu nói, Tắt, nến, tắt! thậm chí dù cho nó
được để cháy trong một cơn bão lớn suốt một trăm năm”. Dick đã giữ mẩu
nến này cho tới khi nó gặp người trong mộng của nó mới đốt lên. Nhưng đó
là chuyện về sau này.
“Này”, Grackel nói, “hãy chú ý giữ gìn nó, và cậu phải trả lại ta khi
chúng ta gặp lại nhau. Phải, và lúc này chắc chắn là ta đói bụng rồi. Có
nhiều món ngon đang chờ ta ở nhà – những cái giò heo nhồi táo, và heo sữa
lăn bột, và bia rượu ê hề! Và ta sẽ gom thật nhiều cỏ khô, chăn và da ngựa.
Đêm qua ta gần như không ngủ được vì lạnh”.
https://thuviensach.vn