Page 45 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 45

cả  những  chuyện  này  không  phải  vì  ghét  –  vì  họ  thường  đến  và  đi  như
                 những con bướm đêm quanh Griselda – mà vì do sợ hãi và nổi giận, anh đã

                 cách li em gái của mình với họ, vì anh hay cau có và ngốc nghếch. Thế

                 nhưng anh chẳng làm được gì ngoài việc khiến cho chính mình bực bội
                 thêm. Anh đặt bẫy để bắt họ, nhưng chỉ bắt được những con chim sáo. Anh

                 nổ súng hỏa mai vào họ dưới ánh trăng chỉ để làm đàn cừu của anh hoảng

                 sợ. Anh đặt những bình sữa chua trên lối đi của họ, đặt những lá cây nhớp
                 bẩn  và  gai  mâm  xôi  ở  những  nơi  họ  hay  tụ  tập  vui  chơi  trên  đồng  cỏ.

                 Nhưng  tất  cả  đều  vô  ích.  Cũng  vậy,  vào  những  buổi  hoàng  hôn  nhập
                 nhoạng, khi nghe thấy thứ âm nhạc yêu ma mơ hồ của họ, anh thường ngồi

                 ngay cửa và thổi vào chiếc kèn loa lớn của cha anh cho tới lúc cánh rừng

                 tối đen đáp lại bằng tiếng vọng nghiêm trang, buồn bã của nó. Nhưng cả
                 việc đó cũng chẳng ích chi. Cuối cùng, anh trở nên cáu gắt đến mức khiến

                 cho Griselda vô cùng khốn khổ. Đôi má cô bé mất đi màu hồng tươi tắn và
                 đôi mắt mất đi những tia sáng long lanh. Thế là những nàng tiên quậy bắt

                 đầu tìm cách trừng phạt John, bằng không đứa bé đáng thương, yêu dấu của

                 họ, Griselda, sẽ chết.

                    Một đêm hè nọ – hầu hết những đêm ở Khu rừng Lớn đều lạnh giá – sau

                 khi đã cất cây kèn đồng có giọng kêu buồn thảm và cài then cửa, John tới
                 ngồi xổm một cách âu sầu buồn bã trong lòng cái lò sưởi, còn Griselda ngồi

                 bên bếp lửa. Anh ngửa đầu nhìn thẳng qua ống khói lên bầu trời lấm tấm

                 những ngôi sao. Đột nhiên, trong lúc anh đang buồn rầu quan sát, trên bầu
                 trời tối hiện ra một cái đầu yêu tinh nghịch ngợm. Nó lén lút nhìn xuống

                 chỗ anh. Rồi những ngón tay bắt đầu rưới những giọt sương xuống gương

                 mặt đang ngước lên của John. Anh cũng nghe thấy tiếng cười của những
                 nàng tiên đang nhảy nhót nô đùa trên mái nhà tranh. Trong cơn giận dữ,

                 anh đứng phắt lên, vớ lấy một mẩu pho mát Hòa Lan tròn nằm trên một
                 chiếc đĩa, và dùng hết sức ném nó thẳng vào những gương mặt cười nhạo

                 đang túm tụm lại bên trên đầu ống khói. Sau đó, dù Griselda thở dài bên cái

                 guồng quay tơ, anh không còn nghe thấy gì nữa. Ngay cả tiếng những con









                                                                                                     https://thuviensach.vn
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50