Page 173 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 173
60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM LÊ TRÚC KHANH
MAI HUỲNH VĂN:
CÁNH CHIM “SƠN CA LẶNG
LẼ BAY RỒI”
ựa đề bài viết là một câu trong bài thơ lục bát có tên
T“Một nửa cuộc đời” của Mai Huỳnh Văn viết khoảng
thập niên 70 thế kỷ 20:
Sơn ca lặng lẽ bay rồi
Mùa xuân rét mướt tôi mời tôi đi..
ời thơ như một dự báo buồn, vì cánh chim đó đã bay vào cõi vô
Lcùng, giã từ gia đình, bè bạn trong một ngày chớm đông cách đây
tròn 25 năm. Nếu còn sống, thì nay anh đã qua tuổi 80. Anh quê ở Tầm
Vu, nay là xã Thạnh Hòa, huyện Phụng Hiệp, tỉnh Hậu Giang. Anh cũng
là học sinh Trường Trung học Phan Thanh Giản - Cần Thơ. Từ những
năm còn ngồi trên ghế nhà trường, Văn đã bắt đầu sáng tác thơ, có mặt
đều đặn trên các giai phẩm xuân của trường phát hành vào dịp Tết.
Trong tờ giai phẩm Xuân trường Phan Thanh Giản năm Mậu Thân
1968, chúng tôi có mở thêm chuyên mục “Vùng xanh đã mất”. Đây là
chuyên mục giới thiệu sáng tác của những học sinh cũ đã rời trường, là
chút kỷ niệm về thầy cô, bè bạn. Lần đó, chuyên mục nầy giới thiệu hai
tác giả là Mai Huỳnh Văn với bài thơ “Nhìn về thân phận” và Dy Trang
(Nguyễn Thanh Liêm) với đoản văn “Khi xa Cần Thơ mến yêu”.
Thơ Mai Huỳnh Văn chơn chất, thực thà mà cũng đầy sâu lắng, nhanh
chóng được bạn bè thuộc lòng, nhắc hoài trong những lần gặp mặt:
“Tôi bây giờ như chiếc xe tang
Chở đám ma tôi chở đám ma nàng...
Chở đám bạn bè, chở người thân thuộc
Về nghĩa trang nào nằm ngủ cho yên ?”
Thậm chí, có nhiều chàng “cải biên” thành thơ “trào phúng”:
“Tôi bây giờ như chiếc xe...lôi...”
176