Page 11 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 11
Sơn đánh một vòng là gặp đủ mọi hạng người. Trưởng gỉa có, đói ăn
có, thầy tu có, lưu manh có, trộm cướp có, gái điếm có. Tất cả tạo nên
vẻ đặc thù của một thành phố công nghiệp đang phát triển. Thật ra thì
Sơn không đi mãi. Có những lúc Sơn đột ngột dừng lại trước một cửa
hàng nào đó, trưng bày những sản phẩm bóng lộn, đẹp mắt. Hoặc
quan sát một bồn hoa ở góc công viên. Nhưng nếu có ai hỏi Sơn đã
thấy gì thì anh ta đã hỏi lầm người. Bởi Sơn nào có thấy gì đâu. Sơn
dừng lại như một phản xạ tư nhiên, như một khoảnh khắc vô tri, một
phút im lặng của sự vận động, một ngơi nghỉ bất ngờ của tri thức. Thế
thôi! Sơn điên ư? Tại sao Sơn lại điên. Có những người có thể ngồi lì
trong quán cà phê hết buổi sáng, đi tiểu hàng chục lần thì giữa Sơn và
họ, ai điên ai tỉnh? Có những người bỏ ra hàng triệu đồng để mua một
đêm vui thì giữa họ và Sơn, ai tỉnh ai điên? Hơn nữa, trong một ngày,
thiếu gì lúc ta đâm ra lẩn thẩn, lú lẫn, nói trước quên sau hệt như
người mất trí.
Sơn không hề điên gì cả. Sơn chỉ có một căn bệnh trầm kha là rất dị
ứng với đám đông. Cái đám đông hỗn tạp, hầm bà lằng, phản trắc mà
lại chó hùa. Hoan hô cũng chúng, đả đảo cũng chúng. Đừng dại dột
chui đầu vào đó mà mang vạ. Sơn tránh xa đám đông như tránh cùi
hủi.
Nói là nàng đẹp thì cũng chưa hẳn là đúng, nếu quan niệm đẹp là sự
hài hòa giữa các phần của thân thể kiểu các hoa hậu thì qủa thực eo
nàng có lớn hơn một chút, mông nàng có bè ra một chút, tướng đi của
nàng có khuynh hướng nống ra hai bên một chút. Nhưng tất cả những
khuyết điểm vặt vãnh đó chẳng hề làm giảm đi nhan sắc của nàng.
Nàng có khuân mặt trái soan với cái mũi thon thả và cặp môi cong
cớn hất ra phía trước như nữ tài tử Hollywood Cameron Diaz, nửa
như ngầm bảo “Hôn em đi!”, nửa như dọa dẫm: “Hãy coi chừng!”.
Dĩ nhiên là trước một nhan sắc gần như hoàn chỉnh như vậy, họa có
thằng điên trên cõi dương gian này mới không phát cuồng lên khi
nhìn thấy nàng. Nhà nàng ở phía bên kia đường, nhà Sơn trọ ở chếch
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 11