Page 20 - Sac Huong Que Nha
P. 20

Saéc Höông Queâ Nhaø













                                                            CHƯƠNG I










                                               LỄ HỘI NGÀY XUÂN











                       Ở Bình Định ngoài Lễ hội Tế Ông (cúng giỗ cá voi) ở làng Hưng Lương nhằm mồng 10 tháng 5
        âm lịch và Lễ hội Đổ Giàn ở An Thái [1] vào rằm tháng 7 hằng năm, các lễ hội khác đều được tổ chức trong mùa
        xuân, nhiều nhất vào dịp Tết Nguyên Đán.

                       Những ngày cuối năm, 23 và 28 tháng chạp người ta rủ nhau mua sắm ở phiên Chợ Tết Gò Chàm.
        Sáng ngày mồng 1 và mồng 2 đầu năm, dân chúng có lệ xuất hành, gặp nhau ở hội Tết Chợ Gò. Rồi mồng 5 Tết,
        hẹn nhau về thị trấn Phú Phong, dự Lễ hội Đống Đa. Sau ngày khai hạ, tại thành Bình Định, mở Hội Hát Xuân
        kéo dài hai ngày hai đêm. Đến mồng 10 tháng giêng là Lễ hội Cầu Ngư. Và ngay cả đồng bào Thượng, cũng đóng
        góp mừng xuân với Lễ hội Đâm Trâu, được tổ chức hằng năm, tại các buôn làng huyện Vĩnh Thạnh [2].

                       Những lễ hội thường tổ chức tại miền quê, không một lời quảng cáo hay nhắc nhở thúc giục, nhưng
        hội nào cũng đông nghẹt người. Dân chúng từ các nơi đổ về, quần áo tươm tất, tấp nập các ngả đường dẫn vào lễ
        hội bằng đủ loại phương tiện, cũng “ngựa xe như nước áo quần như nêm” (Truyện Kiều, Nguyễn Du). Với dáng
        điệu thảnh thơi, mặt mày hớn hở, chứng tỏ “Tháng giêng là tháng ăn chơi” (ca dao). Những gì chật vật trong năm
        cũ, họ tạm quên để nới rộng việc chi tiêu, sắm sửa, đãi đằng. Dù gì đi nữa, quan niệm “Có đói cũng ngày Tết, có
        hết cũng ngày mùa” (tục ngữ) đã ăn sâu vào lối sống của người dân Bình Định.



                       I     -  CHỢ TẾT GÒ CHÀM




                       Cách thị trấn Bình Định chừng 2 cây số về phía Bắc, chợ Gò Chàm toạ lạc trên một khoảnh đất
        cao, rộng chừng 2 mẫu tây, phía Bắc giáp sông Cầu Chàm, phía Tây sát quốc lộ 1. Ngày nay, nơi ấy, nhà cửa mọc
        lên san sát, lại có một bệnh xá, không còn dấu vết gì về một ngôi chợ lớn nhất tỉnh; nhưng địa giới là cây cầu bắc
        qua quốc lộ 1 vẫn còn đó và vẫn giữ nguyên cái tên “Cầu Chàm” như thuở nào.


            Ñaøo Ñöùc Chöông                                                                                  20
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25