Page 22 - Sac Huong Que Nha
P. 22

Saéc Höông Queâ Nhaø


                                            Xem ra chẳng thiếu hàng nào,

                                            Quảng Nam Quảng Ngãi cũng vào cũng vô

                       Có cả những lái buôn miền núi chở lâm sản xuống và mua sỉ hàng hoá, thực phẩm ở đồng bằng
        đem về xứ, bán lại kiếm lời:
                                            Buôn mọi bán rợ

                                            Mấy chú An Khê

                                            Ở trển đem về,

                                            Xấp trầu nài rễ...

                       Phiên chợ 23 còn một điểm thuận tiện nữa, vừa lúc các trường thi xong kỳ đệ nhất lục cá nguyệt,
        chuẩn bị liên hoan, chia tay về nghỉ Tết. Những năm cuối thập niên 60 và đầu thập niên 70, ở thị trấn Bình Định
        có 3 trường Trung học Đệ Nhị cấp: 1 công lập, 1 Bán công và 1 Tư thục, và thêm 1 trường Tiểu học. Các thầy cô
        và học sinh đều rỗi rảnh, họ rủ nhau dạo chợ đêm, mua vài món hàng đặc sản đem về xứ làm quà Tết, cả nhân viên
        các ngành của quận An Nhơn cũng tham gia. Nhờ thế, chợ Tết càng đông khách dạo, chen chúc với kẻ bán người
        mua, suốt đêm dập dìu tấp nập, vui không xiết kể.

                       Phiên chợ 28, cận ngày Tết quá. Nhất là những năm gặp phải tháng thiếu (chỉ có 29 ngày), vắng
        khách phương xa nhưng bù lại phiên cuối năm đặc biệt có thêm chợ hoa:

                                            Đường cát Dương An

                                            Dĩa bàn nội phủ

                                            Thêm đủ hàng hoa...
                       Người ta đến xem hoa, mua hoa, nơi hội ngộ của nghệ nhân trong vùng và tao nhân mặc khách. Ở
        đây, có đủ loại hoa kiểng, từ những cội mai núi hình thù kỳ dị đến những cành mai vườn đầy ắp nụ. Chỉ cần mua
        vài chậu hoa lạ, đem về tô điểm cho giàn cây kiểng [3] sẵn có là thấy cảnh nhà hực hỡ lên rồi.

                       Sau phiên chợ 28, hầu như trong tỉnh không còn phiên chợ nào đáng kể nữa, dân chúng cũng cần
        ở nhà lo làm cỗ cúng rước ông bà, chuẩn bị đón giao thừa.




                       II    -  HỘI TẾT CHỢ GÒ




                       Người ta quen gọi là Chợ Gò, thật ra chẳng thấy chợ búa đâu cả. Không một túp lều, các ngày trong
        tháng không thấy một ngày nào nhóm chợ. Dù chỉ vài mươi người, mua bán nho nhỏ như một chợ xổm, cũng
        chẳng có. Nơi đó, chỉ là một bãi đất bằng phẳng cao ráo, rộng chừng 2 mẫu tây. Thời Minh Mạng, Chợ Gò thuộc
        thôn Phong Đăng, tổng Tuy Hà, huyện Tuy Phước, phủ An Nhơn, tỉnh Bình Định; nay là thôn Phong Thạnh thuộc
        thị trấn Tuy Phước.

                       Nơi đây, địa thế hiểm yếu, phong cảnh lại hữu tình; phía Đông và Nam có núi Trường Úc ôm
        choàng, phía Tây giáp Quốc lộ 1 cũ, phía Bắc có nhánh sông Tọc, thuộc nguồn Hà Thanh, chảy qua với bờ cao
        dốc, có hàng cây san sát loà xoà soi bóng. Nếu không muốn nói là đất thiêng thì ít ra trên thực tế nơi đây là bãi
        đất bất khả xâm phạm. Tuy gần khu dân cư đông đúc nhưng xưa nay, chưa ai lấn chiếm cất nhà hay trồng tỉa hoa
            Ñaøo Ñöùc Chöông
        màu.                                                                                                  22
   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27