Page 23 - Sac Huong Que Nha
P. 23
Saéc Höông Queâ Nhaø
Tương tuyền, thời Tây Sơn, nơi đây dùng làm chỗ tập trận của quân đội. Bộ binh đóng đồn trên núi
Trường Úc, thủy quân từ đầm Thị Nại vào cửa Làng Sông, rồi ngược dòng sông Tọc đổ bộ lên Trường Úc, hai bên
thủy bộ giáp chiến. Để khuây khỏa nỗi nhớ nhà trong dịp Tết, các tướng Tây Sơn tổ chức vui chơi ngay trên bãi
thao trường vào sáng ngày mồng 1 và mồng 2 Tết. Và khi trời vừa xế bóng, thân nhân phải ra về để binh sĩ chuẩn
bị canh phòng nghiêm nhặt về đêm. Vì vậy, hằng năm các gia đình binh sĩ theo lệ đến nơi đây thăm chồng, con.
Dân địa phương đem hoa quả, thức ăn, nước uống ra bán, lâu năm thành lệ. Khi quân Tây Sơn tan rã, nơi ấy trở
thành Hội Tết Chợ Gò. Mỗi năm chỉ họp chợ hai ngày: mồng 1, mồng 2 tháng giêng và cũng quen lệ tan chợ vào
lúc xế trưa.
H 1: Hội Chợ Gò Tết Nhâm Dần - 1962.
(Ảnh: Lê Quang Mỹ, Cuongde.org)
Chợ Gò có tính cách hội vui xuân dân gian hơn là phiên chợ. Từ người bán đến khách hàng đều
mặc quần áo mới, nói cười vui vẻ, mặt tươi như hoa. Các bà, các cô phấn son trang sức lộng lẫy như dự lễ cưới.
Từ mờ sáng ngày đầu năm, chợ đã nhóm, ai đến trước bày hàng trước, ai đến sau kế tiếp thành dãy. Không ai đứng
ra sắp đặt tổ chức, thế mà vẫn trật tự, không hề tranh giành bán buôn theo lối kẻ chợ thông thường. Người bán là
những cư dân quanh vùng, thu góp trong vườn mớ trái cây, gánh rau cải, vài buồng cau, vài xấp trầu; họ đem đến
bán lấy hên đầu năm. Người mua, không phải là thiếu thức ăn nhưng muốn đem về nhà cái lộc đầu năm; nhất là
gian hàng trầu cau, các cô thường mua cầu may cho năm mới gặp duyên thắm tình nồng.
Vui vẻ nhất là các gian hàng pháo, bán đủ loại, nào pháo tre, pháo tống, pháo điển, pháo chuột,
pháo dây, pháo thăng thiên, pháo bông... Đó đây, giọng lái buôn chào hàng ngâm nga câu vè [4] theo điệu bài chòi:
Mời chư vị giai nhân tài tử
Tới đây nghe tôi thử pháo tre
Ñaøo Ñöùc Chöông 23