Page 25 - Sac Huong Que Nha
P. 25
Saéc Höông Queâ Nhaø
Đốt đây khá, về rồi lại dở
Có kẻ làm, kêu cũng đỡ
Vấn nhiều tay, tôi sợ không đều
Của bán ra là biết bao nhiêu
Một mình vấn nên kêu đều đặn
Mười như chục tiếng kêu đúng đắn
Đốt cả trăm cũng chẳng điếc câm
Tiếng nổ lên chuyển động sơn lâm
Như đại bác vang gầm trời đất
Hễ đốt thì xác tan bay mất
Không khi nào gió phất ngún hừng
Của tôi làm, tôi đã biết chừng
Xin quí vị mua đừng có ngại...
Các gian hàng bán đồ chơi trẻ em cũng vui nhộn không kém. Đặc biệt nhất, những sản phẩm thô
sơ làm bằng vật liệu địa phương, thuần tuý Việt Nam như: Gà cồ chút chít nặn bằng đất sét, rỗng ruột, sơn phết
xanh đỏ, có lỗ thổi phát ra tiếng ò..ó..o.... Trống rung (trống bỏi), thành và cán bằng tre phất bong bóng heo hay
da ếch, tra hai dây đính cục chì nhỏ, mỗi lần rung tạo âm thanh thật vui tai. Ngoài ra còn vài thứ đồ chơi mang
vẻ máy móc như: thằng nhào, cối xay lúa, cối giã gạo, tướng quân múa võ... tất cả đều làm bằng tre hoặc gỗ cây
gòn. Từ cuối thập niên 60, có xen những đồ chơi “hiện đại”, bằng nhựa hoặc bằng kim loại như búp bê, xe tăng,
tàu bay, súng lục... nhưng vì đắt giá hay chưa quen với thị hiếu nên ít thông dụng.
Những gian hàng thức ăn, nước giải khát cũng góp mặt không kém. Các món đặc sản địa phương
được khách hàng ưa thích như nem Chợ Huyện [5] của Bảy Ù, chim mía nướng ở Lộc Lễ [6] rượu nếp và rượu
gạo ở Trường Thuế, dân chúng quen gọi là Trường Thế [7], đã mãi mãi đi vào lòng ca dao của dân tộc:
Rượu ngon Trường Thuế mê ly
Gặp nem Chợ Huyện bỏ đi không đành.
Đến với chợ Gò không những chỉ để ăn uống, mua rau quả lấy lộc, mua pháo lấy hên đầu năm,
hoặc để thưởng thức tài viết chữ “phượng múa rồng bay” trên liễn đối. Đến với chợ Gò còn có đủ các trò vui chơi
mang màu sắc dân gian như đánh bài chòi, chơi lô tô, giải đáp câu thai, đánh cờ tướng, đá gà... Nếu ai nặng máu
đỏ đen thì tha hồ sát phạt ở các sòng bạc như xóc dĩa, bầu cua tôm cá, xì lác... Nhưng, phần lớn họ đến đây để gặp
gỡ bạn bè, trao nhau những lời chúc tụng, kéo nhau đi xem chợ. Và khi mặt trời đứng bóng, họ chia tay ra về.
Hội Tết Chợ Gò đơn giản chỉ có thế nhưng rất vui, đậm đà tình bạn, tình quê hương. Năm nào bận
việc không đến được vẫn thấy tiếc. Vì thế, từ sáng sớm, đoạn đường quốc lộ 1 cũ, ngã tư Phủ Mới [8] đến ngã ba
Chợ Dinh [9], khoảng 5 cây số, đông ngẹt người đi, xe chở hành khách không thể qua lại được. Muốn đến chợ Gò
phải xuống xe, đi bộ vài cây số. Cũng có thể dùng xe đạp hay xe gắn máy đến gần địa điểm, rồi tìm chỗ gửi xe an
toàn, mới rảnh tay vào cuộc vui xuân.
Ñaøo Ñöùc Chöông 25