Page 131 - Me Toi
P. 131

- Mày lầm to…! Tao không quên thằng nào cả, nhưng nếu thằng nào làm lớn quá tao
                   tự động lánh xa.
               -  Sao vậy.
               -  Để tránh cho bạn mình những khó khăn không thể nói ra.
               -   Mày quân tử tàu…! Thời buổi này mà quân tử tàu là chết đó con!

               Tôi dừng xe trước Câu Lạc Bộ Kiểm Báo, Quang ôm vai tôi kéo vào Câu Lạc Bộ, trong
               khi tôi nhìn người bạn đồng hành với Quang đang bước ra khỏi xe và nói.
               -  Thôi quên chuyện của Bích Huyền và thằng Ngọc đi, vào Câu Lạc Bộ của tao làm vài
                   chai cho thoải mái cái đã.

               Ba đứa tôi ngồi vào bàn trong khi tôi gọi Thoa cô em gái vợ và nói.
               -  Em cho anh mấy chai bia 33 và nước đá. Không tính tiền bàn này nghe Thoa.

               Ba đứa tôi vừa chuyện trò vừa nô đùa với những kỷ niệm thiếu thời, chúng tôi nhắc lại
               những cuộc tình học trò khờ dại u mê. Cũng như Quang và người bạn của hắn đã kể lại
               những hãi hùng thoát chết trong kẽ tóc đường tơ, những chuyến bay tiếp vận bị pháo
               địch nghênh đón trên bãi đáp cho tôi nghe.

               Chúng tôi kéo hết mười mấy chai, bất chợt Quang nói với giọng thật buồn.
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136