Page 129 - Me Toi
P. 129

kẻ biết mình sẽ ra đi để một ngày nào đó không về và sẽ bỏ lại sau lưng cha mẹ già,
               đứa con thơ côi cút và vợ hiền bụng bầu thai nghén. Quang mang cái xót đau của kiếp
               người đành phó mặc buông xuôi tuổi trẻ cho lửa đạn chiến tranh, và hận thù của người
               cùng giống .

               Tôi gặp Quang khi chiếc trực thăng Chinook từ từ chạy trên phi đạo L19, ngang qua
               cổng Đài Kiểm Báo và dừng lại ngay bên lề phi đạo gần cổng Đài, trong lúc tôi lái chiếc
               xe nhà Daihashu đang định băng qua để vào đài, nhưng vì chiếc Chinook nên tôi phải
               dừng xe bên này phi đạo. Tôi ngồi trên xe nhìn hai người phi công vừa bước xuống lề
               phi đạo, họ vẫy tôi và chạy lại phía tôi từ bên phải của chiếc xe. Tôi chửi thề trong
               bụng.
               - Mấy thằng con trời này ngang ngược thật! Chỗ bãi đậu không đậu lại mang tới đây
                   rồi bỏ đó đi chơi. Mấy thằng này muốn gì đây?

               Tuy chửi họ nhưng tôi cũng dừng xe chờ và cũng muốn biết họ muốn gì. Khi hai người
               phi công cách tôi không 10 mét, tôi vội buột miệng gọi:
               -  Quang Mắt Nhung…!

               Người trung úy trưởng chợt nhìn tôi có vẻ ngạc nhiên trong khi hắn và người bạn bước
               lại phía xe của tôi. Tôi ngả người qua phải, đưa tay đẩy cửa và nói với Quang trong khi
               người thiếu úy mở cửa sau xe.
               - Quang ngồi vào ghế trên này nói chuyện mày, để bạn mày ngồi dưới đi.

               Quang cúi người ngồi vào ghế rồi nhìn tôi vài giây trong khi tôi cho xe nhạy ngang qua
               phi đạo L19 để vào Đài.
               -  Mày là Chinh Cái Bang phải không?

               Tôi gật đầu.
               -  Mày vẫn còn nhận ra tao?
               -  Cái bản mặt mày ai mà quên được…!

               Tôi nhìn Quang dò hỏi.
               -  Mày bay về đây có chuyện gì vậy.
               - Chuyển quân… Nhân tiện ghé qua Ban-Mê-Thuột, tao về thăm gia đình.

               Tôi nhìn Quang thật nhanh rồi bẻ tay lái quẹo gấp chữ U trên phi đạo.
               -  Sao mày không nói sớm tao chở mày đi Xóm Đạo để thăm ba má mày.

               Quang lắc đầu.
               -  Khỏi cần… Tao đã về thăm nhà rồi.
               -  Sao mày còn vào Đài làm gì?
               - Thăm thằng Nguyễn Văn Ngọc. Tao nghe thằng Điệp nói nó về Kiểm Báo 621 làm
                   việc.
   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134