Page 154 - Me Toi
P. 154

-  Thế anh không biết thật à?
               -  Biết cái gì chứ?
               -  Nạn đói năm Ất Dậu, và những tác nhân gây nên nạn đói…!

               Tôi nhìn cha tôi và gật đầu.
               -  Thì cũng tại Pháp, Nhật cố tình thi hành chính sách nông nghiệp có lợi cho mẫu
                   quốc của họ. Họ bắt dân cắt bớt việc trồng lúa, và thay vào là trồng đay hoặc cây kỹ
                   nghệ.

               Cha tôi ngước lên nhìn tôi sau khi ông đã ngồi xuống salon.
               -  Cái đó chỉ là nguyên nhân chính để gây ra nạn đói Ât Dậu, nhưng kẻ nhẫn tâm đứng
                   nhìn dân chết đói cả triệu lại là Việt Minh Cộng Sản!
               -  Tại sao vậy? Việt Minh đều là người Việt Nam mà cha, họ không làm thế đâu, mặc
                   dù họ gian trá bỉ ổi…! Lương tâm của họ vất đâu?

               Cha tôi lắc đầu thở dài, và nói với giọng buồn vời vợi.
               -  Việt Minh làm gì có lương tâm hả con! Chú Quân của con theo Việt Minh Cộng Sản
                   đó, nó đâu có lương tâm!
               -  Chuyện này thì con biết, qua hành động chú đã cho thuộc cấp đánh gẫy tay mẹ để
                   hỏi tin tức của cha.

               Mẹ tôi nhìn tôi lắc đầu trong tiếng thở dài, mắt mẹ nhìn cha tôi và với giọng thật buồn.
               - Lúc đó anh mới 7 tuổi, và ngồi khóc trong góc phòng giam của du kích xã cùng với
                   mẹ. Anh không nhớ sao được! Cộng Sản không có gia đình, anh em! Mà cũng tại
                   cha của anh…!
               -  Con chỉ nhớ chút ít mà thôi.

               Cha tôi yên lặng trong nỗi xúc động khi nhắc tới tên chú Quân, sau đó cha tôi nói tiếp.
               - Con không biết cái xảo quyệt của Việt Minh đâu…! Năm Ất Dậu, Việt Minh đã cố tình
                   để dân đói hầu tuyên truyền lôi kéo dân, hoặc bắt ép những người có tiếng tăm
                   nhưng gia đình đang bị đói theo họ.  Con có biết không? Để có gạo, Cộng Sản đã lợi
                   dụng người dân đói để tổ chức cướp các kho gạo cứu đói trên các chuyến xe, hay
                   tàu chở gạo từ Nam ra Bắc, và chuyển vào chiến khu để nuôi quân và cán bộ. Chính
                   vì lý do này mà nạn đói càng thêm nan giải, và đã chết hàng triệu người...! Khốn
                   nạn thật…! Bây giờ chúng đã cưỡng chiếm cả Việt Nam có ai mà cản chúng nổi
                   nữa…!

               Tôi vỗ vai cha an ủi.
               -  Chuyện này đã lâu rồi, có ai biết được Cộng Sản làm vậy đâu.
               -  Con không biết à? Nhạc sĩ Văn Cao cũng đã theo Việt Minh để cứu đói cả gia đình
                   ông ta! Chuyện Việt Minh giả dân đói cướp các kho gạo tiếp tế ra Bắc năm Ất Dậu,
                   người quốc gia cách mạng ai mà không biết!
               -  Thôi bỏ đi cha à, nhớ hoài thêm nhức đầu mà thôi!
   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159