Page 10 - Đã ru tôi một thời
P. 10
10* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
liễn hoa trong những ngày lễ lớn dưới màu sắc của hoa phối trộn không gian nhà thờ qua
phong cách bày biện trang trí của tôi.
Phòng thánh như một nơi chúng tôi thừơng gặp nhau. Mỗi người mỗi việc, nàng
loay hoay những bó hoa tươi đủ màu sắc, với chiếc kéo cắt tay nhỏ gọn sắc bén, đường
liếc những chiếc lá gọn gàng nhanh nhẹn như những nhà ảo thuật. Những liễn hoa được
thành hình kiểu dáng đẹp trên những viên sốp thấm nước đã sắp sẵn trên đế một cách
điệu nghệ. Phút chốc đã có những chậu hoa đẹp mắt. Còn tôi với những những thiết kế bề
bộn lôgô, khung chữ…Để cuối chiều hòan thành, tôi và nàng cho những sản phẩm nghệ
thuật tại chỗ được trình bày tại cung thánh hài hòa cân đối và đầy đủ ý nghĩa màu sắc cho
ngày lễ.
Màu sắc quyện thành một làm cho chúng tôi thú vị mỗi khi hòan thành cả hai vừa
cách cắm hoa vừa lối trang trí giản dị thanh nhã. Cùng đứng bên nhau nhau ngắm tổng
diện hài hòa một cung thánh. Cái đẹp cái hài hòa giữa những gam màu làm chúng tôi dễ
chịu tâm hồn. Những câu nói vui nửa đùa nửa thật hoặc bâng quơ những câu hát ngắn
quên đi những mệt nhọc đầu óc vừa trải qua.
Càng ngày chúng tôi vô tình lại “ghiền” những màu sắc đồng cảm ấy. Màu đỏ au
làm nổi màu hoa vàng trắng, Màu vàng lụa nồng nàn làm xanh mượt màu xanh lá cây trải
nhẹ hoa vàng. Không gian của nghệ thuật cảm nhận từ trái tim rung động hay ánh mắt
nhạy cảm trong nét đẹp của thiên nhiên,. Nhiều khi chúng tôi nhìn nhau thỏa mãn về một
trạng thái của liễn hoa trên đế chậu tặng nó một ý nghĩa làm lòng chúng tôi thiết tha hơn.
Những bàn tay siết chặt mãnh liệt bàn tay nhau để cảm ơn! Công việc và cuộc sống chưa
bao giờ thi vị hơn thế.
Một năm trôi qua, với nhiều thánh lễ. Lễ buồn có- lễ vui có. Tình bạn lớn dần
theo thời gian. Sự thân thiện ngày càng gắn bó chúng tôi hơn. Tôi thích lối nói chuyện dí
dỏm của nàng, và nàng lại thích vẻ chững chạc nghệ sĩ tính của tôi. Chúng tôi thường kéo
dài công việc để được nói chuyện hàng giờ sau phòng thánh, Nàng tin tôi và kể cho tôi
nghe mọi thứ, chuyện kỷ niệm đời nữ tu trong tu viện, chuyện về những người bạn thân
và những câu chuyện của tôi. Tôi chăm chỉ lắng nghe và chia sẽ những lời động viên
chân thành. Tôi cũng khá am hiểu về đời sống tu. Nên tôi thường an ủi nàng về đời sống
dâng hiến. Những luật dòng ràng buộc gắn bó của đời tu . Những hiểu biết về thử thách
tâm lý của đức khiết tịnh.
Thường những lần trò chuyện ngắn ngủi. Như que diêm vụt cháy chút lâu rồi lại
tắt. Tôi tôn trọng thời gian giới hạn tuân theo luật dòng của nàng. Luôn ủng hộ về đời
sống riêng đó. Có khi xong việc trước tôi dùng những câu chúc tốt đẹp và chào về.
Trường hợp nàng phải ở lại một mình, dọn dẹp cho hết những đống lá vụn quá nhiều và
bừa bãi thì phải ở lại quá giờ…trong tình cảnh này, cùng nàng dọn dẹp những đống lá
vụn vặt tôi cần phải xách giúp đi đổ vào sọt rác cuối vườn của khuôn viên nhà thờ, rồi
cùng nàng đóng kín chiếc cửa phòng thánh mới ra về.
Một ngày vào dịp lễ Giáng Sinh, nàng nhã ý mời tôi đến thiết kế hang đá cho một
cộng đòan. Những ngày trọng đại này tôi biết nàng rất mệt. Là một nữ tu trẻ nhất của
cộng đòan đó. Mọi việc nàng phải gánh vác, tập múa cho nhà thờ, tập hát cho ca đòan,
ngoài giờ còn dạy trẻ…Nhìn khuôn mặt nàng bơ phờ nhưng vẫn phải họat động như một
người khỏe mạnh. Tôi cảm thông điều ấy và nhận lời. mặc dù những ngày này tôi cũng
mệt với những thiết kế công tác hang đá của các nhà thờ lớn hơn.