Page 6 - Đã ru tôi một thời
P. 6

6*   Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu


                   niệm những vật thánh như thế phải được tôn trọng và để trên túi áo trên. Hoặc đeo vào cổ
                   tay thì xứng đáng.
                          Sau khi con nói như vậy. Cha đã liếc trừng con trong nụ cười thán phục, Cha biết
                   con quan niệm đúng đắn về những vật thánh:
                          -  Cha thử sư cô đấy!
                          Và rồi ngài lại đem một chuỗi hạt khác đẹp hơn từ túi áo. Ngài tặng tôi. Cha  cười
                     đề huề.
                          Tôi lúng túng:
                          -  Con xin lỗi cha.
                          -  Sư cô rất là…sư cô ơi!
                          Một lần khác, cha đi thăm tôi bằng một giỏ nặng đầy chuối đủ lọai. Thấy những
                   nải chuối bom còn tươi đẹp mắt lộ trên giỏ. Tôi cũng từ chối ngay.
                          -  Không con không cúng thứ này cha ơi! Bởi lọai chuối này không phải chuối
                              cúng.
                          -  Thế thì lọai chuối nào?
                          Cha nhìn con. Con nhìn cha. Những niềm vui trào dâng.
                          -  Lật xuống mà coi …sẽ thấy chuối con cần cúng thì nằm ở dưới!

                          Con đỏ mặt. Chưa bao giờ con thấy một ông cha đạo …vui như vậy!Đúng vậy,
                          dưới đáy giỏ tòan chuối xứ tươi vừa để cúng.
                          Con xúyt xoa:
                          -  Dạ, cảm ơn cha!  chuối này tuyệt …tuyệt!
                          Có những bữa cơm thân mật mà con có dịp được cùng với các cha dùng bữa cơm.
                     Các  cha  khác  cũng  thật  vui  tính.  Trên  bàn  bày  biện  nhiều  món  ăn  thịt  cá  tươi
                     ngon…Con nhìn là lòng “ngán ngẫm” những món ăn ấy! Mấy chục năm không đụng
                     đến vì cuộc sống tu chùa chay tịnh. Con nói ngon lành:
                          -Thưa các cha, đời con tòan là đậu hủ với rau đắng!
                          Dần dà những câu chuyện cỏn con như thế giúp chúng tôi gần gũi nhau và thư
                   thản tinh thần trong những nụ cừơi thật tươi.
                          Tâm Hòa lại điềm tĩnh trầm ngâm hơn:
                          - Cha con chưa kịp tâm sự nhiều. Con cũng không ngờ, cái chết lại đến với cha
                   thật mau mắn như vậy. Cha con chưa quen nhau bao lâu. Tình thương mến cha và con
                   chưa mặn mà bao lâu. Cha ra đi trong cái chết đột quỵ của cơn bệnh tim. Hình ảnh của
                   cha vẫn là niềm yêu mến thiết tha trong tâm hồn con. Bên con có quan niệm: Cha đã thể
                   hiện trọn vẹn cuộc hành trình ra về trong chánh kiến ban sơ. Bên Chúa, thì cha được chúa
                   gọi về! Con muốn nói thật nhiều về khái niệm“Xưng, Cơ, hủy, dự”. Con người cũng chỉ
                   là bóng dáng của những giọt sương, hạt móc trên đóa hoa hồng dưới ánh nắng xuân.
                          Buổi trưa nơi hiên chùa vắng lặng. Không gian thanh tịnh và nhẹ nhàng. Có mùi
                   hương trầm phảng phất.Những tiếng chim rúc rích trên cành tre gợi cảm. Nhìn ra bên
                   ngòai mặt trời đã đứng bóng. Thỉnh thỏang có một vài thiện nam tín nữ vào chùa tụng
                   kinh lúc ban trưa. Tiếng kinh trong CD râm ran âm thanh đều đều“vừa đủ nghe” làm
                   cảnh chùa tăng thêm vẻ u tịch. Tôi cảm thấy quá giờ và đói bụng. Sợ làm phiền sư cô!
                   Mấy bận tôi tính chào ra về, như Tâm Hòa vẫn còn níu tôi lại, những kỷ niệm của cha
                   Nh. Như được khơi lại thật nhiều. Từ những ngày lễ Phật Đản lớn lao, từ những chuyến
                   đi chơi đến các giáo xứ lân cận để giới thiệu các cha khác trong tinh thần đòan kết tôn
   1   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11