Page 12 - Đã ru tôi một thời
P. 12
12* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
phục hòan cảnh này! Nhưng hơn ai hết chúng tôi đang lừa dối chính mình, chúng tôi đang
che dấu một nỗi niềm không kiềm chế và không thể diễn đạt bằng lời. Chúng tôi như
đồng lõa với biện chứng tình yêu cho là có lý?
Chúng tôi đến với nhau rất đỗi nhẹ nhàng. Tình đến với nhau âm ỉ như than hồng.
Chúng tôi không yêu nhau thì tại sao cứ tìm mọi cách để gặp nhau. Nghe nhau nói
chuyện, những câu chuyện không đầu không đuôi, hoặc đôi khi kiếm cớ vào tu viện để
đón lấy một ánh mắt hoặc một nụ cười thóang qua của nàng.
Đông qua rồi xuân lại tới. Xuân là dịp Tết chúng tôi lại được gặp nhau nhiều hơn
trong công việc. Những ngày lễ tết thật vui. Tình yêu và niềm vui càng rạo rực trong lòng
chúng tôi như đứa trẻ. Cảm nhận đó là những tình yêu trong sáng. Tôi cảm nghiệm như
được sống lại tình yêu của thưở thanh xuân. Yêu như mơ như mộng. Chung quanh chúng
tôi không ai có thể phát hiện. Chúng tôi tung tăng trong tình yêu. Nàng cùng tôi như đang
thực hiện một điều kỳ diệu nhất của cuộc sống mà chẳng ai hay biết. Cũng chính nó âm
thầm làm chúng tôi đầy sức mạnh trong công việc đời thường, với nàng thì càng hân hoan
trong công tác.
Sau thánh lễ mồng ba tết, nàng báo cho tôi tin bất ngờ:
- Mồng tám là hết công tác nơi đây … Sr. nhận bài sai về nhà dòng Mẹ rồi!
Tôi cảm thấy như mình hụt hẫng điều gì. Chúng tôi sẽ đối diện một cuộc chia tay.
Đời tu là thế. Nay đây rồi mai đó. Công tác luân chuyển. Đó cũng là cung cách của các
nhà dòng giúp cho các nữ tu thay đổi và phù hợp với mọi không gian và thời gian. Để
họat động của các nữ tu ngày càng trau luyện. Chúng tôi nhìn nhau buồn vời vợi.
- Sr có một điều muốn nói với chú!
- Vâng, Nói đi!
Nàng nói đơn sơ:
- Sr. xin lỗi vì sự cám dỗ…và hãy quên có đuợc không? Chính chúng ta dối lừa
cuộc sống để tìm hạnh phúc mong manh có phải không?
- Không, Sr không cám dỗ…Tình yêu là mang đến cho nhau những điều kỳ diệu của
cuộc sống, bên cạnh một người những điều bình thường bỗng trở nên phi thường. Tình
yêu có quyền năng làm rạng ngời tâm hồn ta bằng nụ cười. Làm sao quên mà quên
đuợc…
Nói vậy nhưng tim tôi như tan vỡ. Từ đây, tôi sẽ không còn nàng bên cạnh với những
công việc thân thuơng thường nhật. Tôi có cảm nhận sẽ mất mát một điều gì thật lớn
trong tâm hồn và với công việc. Nàng cũng nói với tôi những đồng cảm như vậy.
Thật sự chuyến đi này nàng để lại cho tôi sự thờ thẩn của tâm hồn . Tôi thường tìm
đến những vần thơ suy tư để tâm hồn bớt trĩu nặng hơn. Một thời gian qua tôi đã sống
trong mộng tưởng như tình yêu thưở ban đầu.
Một điều bất ngờ lại đến với tôi. Khi đến dòng Mẹ, nàng lại được trở về công tác tiếp
tục thêm ít tháng nữa. Chúng tôi lại thêm cơ hội gần nhau . Những thẩn thờ của tôi như
trải qua giấc mộng. Chúng tôi lại gặp nhau trong sự mừng rỡ của tâm hồn.
Cũng chẳng bao lâu. Đó là mùa hè cuối tháng Sáu. Là mùa bế giảng.Và đây là lần ra
đi thật sự. Tôi biết được ngày nàng lên đường trứơc đó một tháng. Lần này thì tôi đã xác
định được cho mình một quan niệm vững vàng. Nàng cũng khẳng định cho mình một con
đường chính chắn. Tôi chia sẻ với nàng tinh thần và ủi an thật nhiều. Cố gắng vượt qua
những lỗi trần trục. Nàng cũng tâm sự với tôi thật nhiều về những xáo trộn tâm hồn.
Nhiều khi nản chán cuộc đời tu. Có những cám dỗ về sự khiết tịnh. Thử thách trong đời
sống tu giữa cộng đòan với chị em. Những mâu thuẫn hay khó tính cáu khắt giữa già và