Page 17 - Đã ru tôi một thời
P. 17
17* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
Tết quê
T
uổi thơ tôi trải qua ở một vùng thị trấn thuộc lọai nghèo ở miền Trung,
chung quanh con đường vẫn còn những gò đồi , đồng lúa. Những chiếc
cầu gỗ bắc tạm qua bến sông. Nhưng chính nơi đó tuổi thơ chúng tôi đã
trải qua những ngày tháng thần tiên của những mùa tết năm xưa.
Tôi còn nhớ mãi câu đối nổi tiếng” Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh,
Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ”.
Và mường tượng: Có 3 thứ ăn: Bánh chưng, thịt mỡ dưa hành. Có ba thứ chơi:
Cây nêu tràng pháo , câu đối.
Nói về ăn, nôm na ngày tết bọn trẻ sẽ được ăn tha hồ những món ăn ngày thường
không có, chơi thì cũng thỏa thích từ làng quê cho đến ngòai phố cũng đủ lắm trò.
Ngửa bàn tay tôi đếm đã 50 tuổi tròn. Trừ đi cho số 40 chục. Tôi và các bạn hẳn
tính ra được cái tuổi ngược về thời ấu thơ. Hồi đó chúng mình ăn tết, chơi tết ra sao bạn
nhỉ?
Khỏang trứơc tết một tháng, chúng tôi rủ nhau đi vào rừng chặt mai, đào hương
trầm. Rừng hồi đó sát bên nhà. Xa nhất nhà tôi chỉ cách chừng nửa cây số. Tôi ngây thơ
lắm! Chẳng biết gì là rừng! Rừng lạ lẫm như bạn mới. Theo chúng bạn vào rừng lần đầu
tiên mới thấy cảm giác rừng đẹp và thơ mộng. Bìa rừng là nhưng thảm cỏ xanh bao
quanh bìa rừng. Rừng còn nguyên sinh nên cánh rừng càng tỏ phong cách uy nghi, trầm
lắng. Từ xa nhìn rừng thì rừng như một người khổng lồ tóc bềnh bồng đẹp trai hùng
tráng. Còn chúng tôi chỉ là thân mọn hèn bé nhỏ lon ton dưới cánh tay bao dung của
rừng.
Cùng các bạn rủ nhau đi chặt mai là một thích thú. Tiếng hú tiếng hò rộn rã cả
một góc rừng. Cứ ven rừng bìa suối, là có những cây mai, nhành mai nụ hoa đầy đặn mời
gọi. Chúng tôi tìm nhành mai đẹp nhất, sum suê nhất rồi chặt lấy nhánh đẹp tỉa nhánh, tỉa
lá. Chỉ còn lại những cành mai trơ mang về chốn bìa rừng nghỉ mỏi mệt. Chương trình kế
tiếp là đào rễ trầm hương. Các bạn bày cho tôi đào. Cùng với dụng cụ gọn nhẹ vài cái
cuốc. Cứ tìm gốc hương trầm là chúng tôi hì hục chỉa cuốc xúm nhau đào bên cạnh gốc.
Những chùm rễ hương đen ‘thùi lùi” vướng bụi đất cả chùm từ dưới đất đào trốc lên.
Chúng tôi lượm rồi xé những rễ nhánh nhỏ đen như những sợi tóc rối còn tươi nghe sực
nức những mùi hương.
Mai đem về cho vào chum ngâm nước cho tươi, căn chờ ngày gần tết ‘thui lửa”
cho trổ nụ đúng đêm giao thừa. Rễ hương rũ sạch bụi đất đem phơi trên nia bằng tre mấy
nắng cho khô.
Sau đó đem rang trên bếp cho dòn rồi giã nát thành bột. Sàng đi rây lại mấy lần lấy bột
mịn. Ra chợ lượm ít bã mía, cũng phơi khô rồi đâm giã cho vừa tơi chỉ còn chất xơ hơi
mịn. Cả hai thứ; bột hương và bột mía trộn lại thành chất bột hương. Chúng tôi chặt, vót
các que tre làm cùi. Cùng với giấy quyến , bột hương vừa liều lượng quấn lại thân cùi