Page 16 - Đã ru tôi một thời
P. 16
16* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
một vực sâu lâu nay của sự cám dỗ lìa xa lời khấn.
- Lần đi tĩnh tâm ở Gia Lai, em hãy tự hào với Chúa! Con đã vượt qua được thử
thách . Em biết không: Bản chất của tình yêu là một sự thánh thiện trong sáng. Ở đó tâm
hồn, lý trí, lương tâm và thể xác được bình an.
Nàng như biết ơn nhận được sự an ủi mật thiết của tôi:
-Vâng, tâm hồn Em rất bình an! Ngày mai em sẽ lên đường về nhà dòng…
Tôi chọc nàng:
-Em sẽ làm bề trên nay mai cho xem!
-Không, em bất tài!
-Em khiêm tốn đấy! người khiêm tốn ẩn dấu nhiều tài năng!
Nhớ khi làm bề trên, hãy hiểu “bề dưới” cũng có trái tim như bề trên đấy nhé!
Đừng khó tính với họ nhé!
- Hi…hi..Em sẽ khuyên bảo và huớng dẫn họ tốt lành trong đời sống dâng hiến
sáng tạo!
Giọng nói nàng xa dần… hình như nàng đang thiếp đi trong giấc ngủ ngon…
Hôm nay thì nàng đã đi thật sự. Nhưng lần này, sự ra đi của nàng không ám ảnh
trong tôi nữa. Tôi nhận ra tình cảm giữa chúng tôi thật trong sáng nhẹ nhàng, và trả lại
một tình bạn đẹp đẽ. Nó không kết thúc như một cuốn phim có hậu trong phim tình cảm.
Nhưng đó là điều mà chúng tôi đã lựa chọn. Và với tôi đó là một kết thúc vô cùng tốt
đẹp.
Ánh bình minh dâng lên mỗi ngày, Bóng tối lẫn cả ánh trăng mơ muôn vàn nhịp
điệu kỳ diệu trong chu kỳ vạn vật. Thời gian êm đềm trôi, con người luôn đầy ắp khát
khao hi vọng sống và được yêu. Sau bóng tối ánh sáng lại thức dậy tràn lan, nghiệm ra
rằng vốn cuộc sống là thế. Trong yêu thương, mất mát và đau khổ. Con người biết đứng
dậy trong chân lý vững vàng để có thể tiếp tục hành trình chông gai phía trước.
(Hè 2010)