Page 87 - Đã ru tôi một thời
P. 87

87*   Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu













                                              Những bến xuân
                                              của cuộc đời
                                              Ngày tháng đất  trời, ngày nào mùa nào cũng đẹp. Cảnh vật
                                              làm say đắm lòng người. Nhưng có những cái đẹp không hẳn
                                              bắt nguồn từ ngọai cảnh. Nó bắt nguồn từ chính tâm trạng
                                              của con người. Có cái gió se se lạnh cuối đông nao nao báo
                   hiệu một mùa xuân tới. Ai có nghe mùa xuân tới mà không cảm thấy tâm hồn thêm niềm
                   vui thanh thản. Hoa như rung rinh trên cành, chim chóc như réo lời hoan ca, cảnh vật lại
                   như tưng bừng òa nở tràn đầy sương khói tình cảm ngây ngất tình yêu.
                   Đứng trong tình yêu chứa chan lòng người vời vợi, với niềm mong đợi mênh mang
                   những ngày lập xuân.Ta cảm thấy mình như con lạch nhỏ hoang chơi rồi lạc lòai lưu
                   luyến mãi một giòng sông.
                   Và rong rêu, và cua ốc - cá tôm làm chốn dung thân  cho đám cò nghèo khó sinh nhai.
                   Ôi Tình cảm thiêng liêng  đó là gì?
                   Như chim trời tha phương cầu thực còn nhớ bờ bão quay về tổ ấm.
                   Như con người mang tâm hồn viễn xứ  cũng thiết tha trở về quê xưa với bao kỷ niệm
                   chôn vùi thấm thiết.
                   Nhưng,
                   Trong mênh mông cõi người ta  nhiều khi có thể bạn hoặc tôi bỗng nhìn thấy chân trời xa
                   tít tắp. Hay mãi mãi thấy chôn vùi một mùa đông băng tuyết.
                   Chân trời ấy trong nhận thức đã mênh mông lại càng vi diệu tột cùng trong tâm thức con
                   người hơn khi thấy mình thật nhỏ bé trong trời đất.
                   Một đêm khuya nào đó, hay một lần nơi phố chợ huyên náo ta vẫn cảm thấy mình lẻ loi.
                   Lòng chợt trầm lắng. Muốn tìm về một cội nguồn mái ấm. Cũng có thể là một nỗi nhớ;
                   trong đó có một mớ kỷ niệm êm đềm của người thân, gia đình của tình bằng hữu …làm
                   đóm lửa cứu cánh.
                   Vậy thì về đâu để được ở lại giữa chân trời xa tít tắp đó. Hay giữa mùa đông không có
                   chút lửa hơ ấm.
                   Bàn chân ta khá ngắn bước với không gian rộng rãi đến vô chừng.
                   Bàn tay ta quá ngắn ngủi bởi vòng chân trời quang quá rộng.
                   Trời quá lạnh vì ngòai trời còn mưa tìm đâu bó củi.
                   Hóa ra, khát vọng hạnh phúc từ tâm hồn đó thật là tuyệt vời làm ta chới với.
                   Được gọi là những  Bến Xuân của cuộc đời. Bến xuân của một thời nào đó vàng son đã
                   vàng phai và làm cho ta khắc khỏai mong chờ cần tìm tới.
                   Có phải là những cảm xúc ngày thơ ấu hay tuổi hoa niên. Là Mái trường- Bạn Bè- Là tình
                   yêu quê hương- đất nước - con người và cũng  là tình yêu của lứa đôi …
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92