Page 83 - Đã ru tôi một thời
P. 83
83* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
(Hè hoài niệm -Thời hoa đỏ)
Dù gì đi nữa, Mùa hè có đau thương ngậm ngùi cách mấy, thì cũng có lần ta cũng theo
những chuyến xe tâm hồn để trở về mái nhà xưa tuổi thơ. Một thời mênh mông tuổi dại.
Cảm xúc tháng tư của Kim Minh như chuyến xe đưa ta về quê quán ấm áp của mùa hè.
Bánh xe lăn bao dặm
Đi ngược về tuổi thơ
Rong rêu màu xưa củ
Bụi bám nhện giăng tơ (cảm xúc- tháng tư)
Nơi đây, ta sẽ cùng ngồi kể cho nhau nghe bao niềm tâm sự, nói mãi cũng không hết lời,
tả mãi cũng không hết thơ. Ngỡ như trang lưu bút xưa còn giữ lại được , thật quý hiếm và
hạnh phúc biết bao, trang nào đó rong rêu bụi bám được lật ra đọc lại nghe ray rứt. Nỗi
niềm Em tôi còn im lặng ngậm một nỗi vấn vương!
"Ngỡ như thời gian còn đọng lại đây...Mỗi khi hè về, mình lại nhìn tụi học trò nhỏ
mà nhớ đến thuở áo trắng đong đầy những kỉ niệm tuyệt vời...Nào là viết lưu bút chia
tay cùng bè bạn , hí hửng đi chụp hình ở Đập đá dựng cùng Nguyệt Ánh,Minh
Nguyệt,Lê Thị Yên , Huỳnh Thị Vân, Xuân Nhi.....vui ơi là vui...Cũng chẳng thể ngờ
rằng mình lại có thể chia tay các bạn lớp 11A năm đó....Từ đó vì lí do (chính đáng )
mình phải vào Sài gòn học và xa cách các bạn luôn...Thi thoảng gặp lại bè bạn cũ
thuở xưa..nhìn ai cũng lạ,cũng xinh tươi....sao mà nhớ kỉ niệm ấy quá....Một chút vấn
vương.. Thôi thì mình cũng không biết nói gì ....chỉ biết chúc các bạn mùa hè này có
những niềm vui mới, sức khoẻ tốt và đặc biệt là nhớ về nhau dù ở phương trời nào
....." (Hè và những lo lắng…- Xuân Thanh)
Hình như @ Lagi đã đồng cảm với nỗi xúc động, lo lắng ấy thật nhẹ nhàng từ trang lưu
bút đó tự bao giờ?
Trang bút ký còn đây màu mực tím
Lời yêu thành kỷ niệm lúc sang thu
Chút thơ dại em mang về nơi ấy
Ta thẩn thờ buồn mãi một lời ru ./.(hè xa,@Lagi)
Tiếc quá, các bạn nhỉ. Tôi vẫn còn ngóai nhìn theo cô bé…tự hỏi: Em chở mùa hè của tôi
đi đâu?! Bây giờ thì chúng ta chỉ còn lại những giọt buồn và những kỷ niệm. Dù có xa lắc
xa lơ sẽ "như phố núi cao". Ta cũng còn chút gần gũi trong tình cảm thiêng liêng bè bạn.;
để còn một chút gì để nhớ , một chút gì để thương. Và chúng ta vẫn còn kiếm và tìm
trong cuộc sống đời thường khi em gái nhỏ đang chở đi những kỷ niệm là những bông
hoa phượng rực màu mất hút cuối đường. Xin mượn một đoạn văn của Hồ điệp để kết
thúc những khúc thơ của các bạn : "Ta chào từ biệt tháng Năm với phức cảm buồn vui lẫn
lộn khó tách bạch thành lời... Cho thời gian cứ thế trôi qua trong không khí yên bình
thường nhật. Tháng Sáu cũng đã bắt đầu sắp ló dạng trên lốc lịch nơi góc phòng. …"
(Hè 2009)