Page 78 - Đã ru tôi một thời
P. 78
78* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
Nghe mùa thu thổn thức!
Ngày ngày cứ sáng tinh mơ là chúng tôi có mặt tại bãi đậu xe thật đúng giờ. Đội ngũ
chúng tôi có ba người và một tài xế. Âm thầm và lặng lẽ mỗi người mỗi việc. kẻ lo nước,
người xếp giỏ lên xe để chuẩn bị khởi hành cho một chuyến hốt rác trong ngày.
Cả thành phố cứ vô tình, vô tình ngủ yên chẳng biết gì đến chúng tôi trong những chuyến
hành trình này sớm sủa này. Thành phố vẫn ngủ say trong giấc mơ êm ấm trong khi
chúng tôi đã tiếp xúc mùi hôi những sọt rác đầu tiên từ sáng sớm.Chúng tôi cũng lạnh
lùng nhìn những sọt rác như quen thuộc hàng ngày đến bình thường như nồi đồng nấu
đất. Xe ngừng, xuống- xách và đổ lên xe từng giỏ- từng giỏ. Chiếc giỏ được quẳng xuống
bên lề đường lăn lóc ngu ngơ tiếp hướng đến một giỏ khác thật nhanh và gọn gàng. Có
nơi hai ba giỏ. Có nơi mỗi giỏ. Bao nhiêu là giỏ trong một con đường phố mới đủ đầy
một xe. Và cũng là bao nhiêu vật chất dơ bẩn mà chúng tôi tiếp xúc một cách lạnh lùng
vô cảm để làm việc nhiệt tình như bao công việc khác một cách tốt đẹp.
Mùi rác hôi tanh, chất rác đủ lọai đượm mùi thật khó chịu. Khó chịu đến nỗi không muốn
nhìn vì nghẹt thở hay lợm tởm. Và như một cái máy, theo xe đến từng nhà và cứ thế rác
đổ lên xe, coi nó như một giỏ hoa thơm tho…cho đến khi đầy một xe tải ben hai ba tấn
rác trong một buổi.
Những ngày lễ tết thì khỏi nói, chúng tôi làm việc cật lực từ sáng đến tối khuya để những
con đường, hay trước những căn nhà mọi người đều sạch sẽ không còn chút rác bẩn, hết
giờ mới đựơc về để ngày mai lại tiếp tục.