Page 73 - Đã ru tôi một thời
P. 73

73*   Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu


                                     Quê hương mình! vui sống  bao êm đềm,
                                     Chim non! Hòa muôn khúc ca vang lừng .
                                     Này hỡi bầy chim,
                                     Đời bao nguồn sống tìm vui nhẹ nhàng.
                                     Bên làn hương say,
                                    Tình thơ lưu luyến những ngày sống vui…**






























                                                    Đã ru tôi


                                 Một thời thơ ấu





                           Tôi rời  xa Lagi đã lâu lắm! Thương về mảnh đất sinh ra tôi một thửa. Thời còn là một
                   cậu học sinh nhỏ bé của trường Tiểu Học Tân Xuân. Nhà ở cạnh ven sông cầu Tân Lý. Bên
                   kia cầu là những rặng dừa tỏa bóng mát  hai bên đường, những mái nhà tranh ván liêu xiêu
                   lụp xụp. Với chiếc cầu bắc ngang qua giòng sông Dinh chỉ là một chiếc ván gỗ chủ yếu lưu
                   thông cho người đi bộ và xe đạp. Hồi đó, chiếc cầu gỗ này được  những người dân hai bên
                   làng Thanh Xuân và Tân Lý đóng góp công sức của những ngư dân trong vùng làm nên.
                   Chiếc cầu gỗ mộc mạc bắc qua dòng sông Dinh từng chứng kiến hàng năm có đôi mùa rõ rệt.
                   Mùa hiền hòa với làn nước trong ngọt. Lại có mùa dữ dội bởi những dòng nước “sa” về do
                   những cơ mưa to tát từ trên rừng đổ xuống. Có những năm nước đổ về rủ trôi cả chiếc cầu
                   làm ngăn cách đôi bờ. Những người ngư dân ở đây phải dùng đò, thuyền đưa khách bộ hành
                   qua lại trong thời gian gián đọan.

                          Nước sông ở đây quanh năm êm đềm. Cả một thời tuổi thơ của tôi được gắn bó với
                   giòng sông này bao là kỷ niệm!
   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78