Page 74 - Đã ru tôi một thời
P. 74

74*   Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu


                            Tôi ước mơ có dịp kể lại những năm tháng tuổi thơ trải rộng trên con sông này bao là
                   tình cảm thiết tha.

                          Bắt ghẹ


                          Thường về mùa nắng, nứơc từ trên nguồn Đập Đá Dựng ri rả đổ xuống. Dân sống ở
                   đây gọi là mùa “nước ngọt”. Dòng sông không đầy, không chảy xiết, chỉ lặng lờ như mặt hồ
                   thu êm ả, nước cạn giữa giòng. Nếu thích đi lội nước, hay tắm táp giữa trưa hè oi bức thì
                   thỏai mái làm sao! Nước cạn đến mắt cá chân hay chỉ đến đầu gối. Những nơi sâu lắm thì chỉ
                   “lút” đầu và thêm một gang tay. Nước cạn, nước trong veo có thể nhìn thấy thấu suốt nền cát
                   ở dưới đáy sông. Những ụ rêu xanh đu đưa dưới giòng nước mảnh mai thật đẹp. Vào những
                   tháng nước ngọt thì phải nói là thích thú, vừa đựơc tắm vừa đựơc đi bắt ghẹ. Những con ghẹ
                   con ghẹ mẹ đầy dưới sông. Chúng tôi thường sáng ra khỏang 8 giờ là có mặt ở dưới dòng
                   nước đi bắt ghẹ về luộc.

                          Hồi ấy, không phải như bây giờ. Dân trong làng ít ai quan tâm đến tài nguyên “lủng
                   củng” dưới sông này. Họ sống thật thà bằng nghề chài lưới lớn lao hơn. Những con ghẹ lủng
                   củng này thì họ không quan tâm cho lắm! Việc bày trò đi bắt ghẹ cho vui hay thư giãn thời
                   gian chỉ dành riêng cho con nít mà thôi. Chia sẻ với bạn chuyện bắt ghẹ trên đoạn sông cầu
                   Tân Lý mà bạn không mê thì thôi!

                             Nước trong veo, ta nhìn từ trên mặt nứơc xuống đáy sông là thấy rõ ràng những chú
                   ghẹ  bò thành đàn. Thế thì với tuổi thơ hay nghịch ngợm tội gì mà không bắt! Chúng tôi vừa
                   tắm vừa mang theo giỏ đi giẫm ( dùng chân) lựa bắt những con ghẹ bự nhất. Chọn đựơc con
                   ghẹ vừa ý, đưa chân dẫm lên mình ghẹ phía sau càng (tránh ghẹ kẹp chân), thế là cúi xuống
                   nhẹ nhàng bắt ngay nách càng ( không cho kẹp tay) bỏ vào giỏ. Cứ thế mãi đến trưa vừa lạnh
                   người là giỏ cũng vừa đầy ghẹ to. Chắc chắn là ta có mấy nồi để luộc.


                               Đến đêm, ghẹ xuất hiện nhiều hơn. Chúng tôi dùng đèn soi thắp bằng khí đá (hồi ấy
                   chưa thông dụng đèn bin), rủ vài đứa đi “nơm” ghẹ đêm. Nơm ghẹ đêm thì vất vả và mất
                   ngủ. Chúng tôi dùng nơm và đèn soi cùng đi. Vai mang giỏ, một tay cầm nơm một tay cầm
                   đèn soi. Soi từng chặng chọn ghẹ bự, cứ thấy ghẹ là nơm.

                               Bắt ghẹ hồi đó dễ dàng như vậy đó!. Giòng nước trong veo, chỉ cần tinh mắt là thấy
                   ghẹ lổm ngổm bò dưới chân và có thể phân biệt được  ghẹ lớn ghẹ nhỏ, ghẹ mẹ ghẹ con…

                               Đi đào “ngao”


                               Hết mùa ghẹ, chúng tôi đợi đến mùa giáp tết, cũng mùa nước ngọt. Những bãi cát  xa
                   xa dưới cầu Tân Lý ( hướng về phía Chợ Cá Biển). Những bãi cát thoai thoai nửa ướt nửa
                   khô, nứơc chỉ mấp mé. Chúng tôi trần mình cùng với những người làng ở đây để đào ngao.
                   Nói đến Ngao  thì cũng không kém hấp dẫn lũ trẻ con đùa vọc nghịch trên những bãi cát!
                   Chúng tôi chỉ cần một cái sàng thưa, dăm ba đứa chị em trong nhà, hay cùng bạn bè trai gái
                   cùng rủ nhau xuống bãi cát cù lao giữa sông đi bắt Ngao. Ngao ở trong cát. Xuống bãi cát
                   chọn chỗ nào thích hợp chỉ việc ngồi ngay tại chỗ “moi” từng lỗ, bất cứ chỗ nào, moi đến hết
                   cả sải tay! Chao ôi, vừa moi tới đâu. Ngao trong tay đến đó, cứ bỏ từng bụm vừa cát vừa
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79