Page 77 - Đã ru tôi một thời
P. 77
77* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
“khấu tôm” như cần câu, chỉ ngắn chừng 40cm.; lưỡi câu thì nhỏ vừa móc vào mắt con tôm.
Có nghĩa là: Chọn tôm bự, chính xác cầm cần câu- lừa lưỡi câu vào mắt con tôm đang mê ăn
. Lừa lưỡi câu trúng vào mắt , kéo nhẹ con tôm, tôm dính lưỡi câu vào mắt là ta kéo lên khỏi
mặt nước bỏ vào giỏ đã bố trí ngâm dưới đầu mạn thuyền. Phải đậy nắp kỷ lưỡng mỗi lần bỏ
tôm vào giỏ, kẻo không chúng búng ra hết thì công dã tràng!
Những chiến lợi phẩm là những chú tôm to bằng nửa ngón tay tươi rói còn dãy
“đành đạch” trong giỏ. Ăn làm sao hết!Chỉ nhờ mẹ đi bán mua sách vở, sắm may áo quần…
Canh tôm nấu bồ ngót ngọt hết ý!
Luộc chín, con nào con nấy màu cam “gạch” béo ngon ngậy hấp dẫn không kém! . .
. . . . .
Thật là ấn tượng phải không bạn? Còn nhiều tài nguyên ở giòng sông này tôi chưa
kể hết được cách đây 42 năm; tôi đã từng chứng kiến và từng làm “ngư dân” tuổi nhỏ thưở
ấy. Với trang giai phẩm có hạn. Tôi chỉ kể sơ một vài món hải sản tại giòng sông này hầu
bạn thưởng thức, mà hiện nay không còn tìm thấy được!
Tôi biết chắc rằng, những chuyện kể trên có bạn không tin và cho tôi là “phịa”.
Nhưng thật là như thế từ hồi thập niên năm 1960.
Giòng sông bây giờ không còn nét hoang sơ thưở ấy. Cũng giòng sông này, đôi bờ
ấy; nhưng bao đổi thay. Thỉnh thỏang về đây, tôi vẫn thích thú nhìn ngắm lại một giòng sông.
Nhà tôi ở bên bờ sông Dinh đã không còn nữa, nước “sa” đã cuốn trôi đi năm
nào!
La la la la…
Nhánh sông thân yêu ngày chưa biết buồn
Đã ru tôi trọn một thời thơ ấu
Đã bay theo cùng năm tháng dài
Sao hồn thấy bùi ngùi nhớ thương….