Page 80 - Đã ru tôi một thời
P. 80

80*   Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu


                                 Cũng có ngừời từng khinh bỉ chúng tôi là những công nhân hốt rác hôi
                                 tanh vô danh. Nhưng cảm ơn những người hiểu biết đã tôn vinh trân trọng
                                 chúng tôi là người chiến sĩ bảo vệ cho họ có cuộc sống thơm lành bình an.


                   Rồi cũng có những tâm trạng hất hủi chúng tôi xuống bùn lầy của xã hội, nhưng cũng có
                   những ủi an vô bờ đòi hỏi quyền bảo vệ chúng tôi là những người thua thiệt nhất, bội bạc
                   nhất của xã hội cần phải được nâng đỡ.


                   Có những gói bánh từ những tiệm tạp hóa ban cho chúng tôi lúc đói khát. Hay những chai
                   nước ngọt quán cà fê nào đó bố thí cho mỗi chúng tôi lúc trời nắng, hoặc những món tiền
                   thưởng quý báu một vài hảo tâm nào đó càng làm chúng tôi thêm hứng khởi công việc…


                   Dù sao đi nữa chúng tôi vẫn tự hào : Điều đã cố gắng là tạo cho mọi người ý thức xanh
                   sạch đẹp của một môi trường văn minh. Ngòai đường xá cũng như trong nhà. Ai cũng
                   phải quét dọn nhà mình hằng ngày. Thì chúng tôi vẫn tự hào với chính mình là những chủ
                   nhân môi trường của họ. Luôn làm công việc quét dọn cho họ có một mái nhà chung mà
                   nào ai có hay!

                   Có những nghĩ suy buồn chán cuộc đời đã đẩy đưa chúng tôi tới một nghề bần cùng nhất
                   của xã hội. Nhưng lúc rỗi rãnh qua một chuyến rác đã hòan thành trong ngày, nhìn xa xa
                   kia nơi bãi rác cũ, có những mầm cây xanh mượt mà đang mọc lên từ đống rác cũ, hoa
                   trái ngọt ngào thơm tho lạ thường, có ai nghĩ rằng hoa quả đó phát sinh từ một đống rác
                   trứơc đây cho là dơ bẩn.

                   Thành phố có thể làm xanh sạch đẹp như chính tâm hồn chúng ta cũng phải xanh sạch
                   đẹp. Nghề nào cũng cao quý!


                   Có phải đó là chính hy vọng vươn lên từ trái tim!

                   Tự đó chính chúng tôi đã an ủi mình để cống hiến những gì đang có cho xã hội, cho quê
                   hương cho xứ sở…

                   " nếu không có những người như chúng tôi, cả thế giới này chết ngợp vì rác"


                   Đó là ý nghĩa của cuộc sống mà chúng tôi đã học được để làm cho ngành rác đựơc tôn
                   vinh trong một xã hội mà trào lưu tiến bộ dễ quên đi ý nghĩa thâm sâu của cuộc sống, dễ
                   quên đi những người đang làm chủ nhân của môi trường,


                   Chính những người hốt rác hôm nay họ đang bảo vệ cho chính chúng ta đó!

                   Hãy tôn vinh ngành rác, chào đón họ như những khách quý trên đường họ đang công tác
                   nơi bạn đang ở, nơi bạn đang làm việc hay lúc bạn gặp gỡ họ với lời chào thân mật đầy
                   tình người.

                   Hãy giúp họ xua tan mùa thu của chính lòng họ đang thổn thức
   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85