Page 68 - Đã ru tôi một thời
P. 68
68* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
lên các nhành nhánh cây khô trụi lá đó những “que tẫm nhựa” chi chít giả tạo cành nhánh
để tạo bẫy. Sau đó, Đào lỗ chôn cắm rải rác những “bẫy chim” cả một khỏanh đồng lớn
nơi chim hay sà lên xuống ăn lúa.
Những chú chim se sẻ được làm “mồi sống” đều bị cột một chân bằng dây cho
tung tăng xoay quanh những “bẫy chim” như những tù binh khiêu chiến, hay cột chặt hẳn
cả hai chân vào một cây sào thẳng đứng nào đó cũng làm sao cho chim luôn vỗ cánh để
tạo cảnh dáng “chim đậu vỗ cánh”.
Ngoài ra phải có những con chim thí mạng làm “mồi chết” cũng được rải quăng
lung tung trên nền đất tạo cảnh tượng đang có sự đấu tranh dành mồi ăn.
Đó là cảnh tượng ..để rủ rê chim trên trời xuống nơi gài bẫy.
Chúng tôi đã dàn dựng xong thế trận. Chú cùng tôi vào bụi gần đó ẩn nấp. Thật là
hồi hộp khi nhìn chim lên xuống, chúng sà nơi này, lượn đậu nơi khác. Không biết chúng
có đáp xuống bẫy của mình đang mục kích hay không?
Những “mồi sống” chủ động bay lên bay xuống bị dính dây rồi lại đậu lại trên
cành hay té nhào. Những “mồi sống” đập cánh, Cứ thế, chim trên trời ham vui sà xuống
nhập bọn cùng ăn hay lượn là nhởn nhơ, rồi đậu rồi bay…
Chính lúc chúng đậu xuống là chúng dính bẫy vì chúng không ngờ khi nhập
bọn, chuyền cành thì đậu trên cành cây đã gắn nhựa.
Thế là hàng chục chú chim chiền chiện bị dính bẫy. Nhựa dính đến nỗi; hễ con
chim nào đụng vào que nhựa là dính, con thì dính cánh, con thì dính chân …chúng đập
cánh phần phật lông cánh bay tơi tả để thoát thân trông thật ngọan mục. Nhưng nhựa
sung dính chắc, khó hòng thoát khỏi. Thế là chim bị mắc bẫy thôi!
Chúng tôi cứ để chúng mắc bẫy cho thật nhiều mới ra “tỉa nhánh” một lần. Một
lần có khi cũng được vài chục hoặc ít nhất mươi con.
Chim bắt được còn sống, và bỏ từng con vào lồng. Mỗi chuyến đi cũng được
trăm con mang về.
Chim vặt lông “thui lửa” sẵn, xâu vào mỗi que 10 con. Có nhiều đem đi bán thì ai
ai từ phố đến quê cũng thích ăn!
Cứ những ngày nghỉ học tôi theo chú lên đồng “đánh chim”…
Sau này, chú tôi thành nghề lão luyện, còn tôi phải xa chú lên thành phố đi học…
Theo chân Đinh Bộ Lĩnh tập trận
Sau Tết, vùng thôn quê lặng lẽ, yên bình này thường khá sôi động bầy con nít.
Chúng tụ tập bờ hè nhà này, dưới bóng xòai râm mát kia. Cũng là thời gian rỗi rãnh nhất
cho đám lũ trẻ trai tinh nghịch, được nô đùa thỏa thích trên những cánh đồng. Khi đó
những cánh đồng cũng đã gặt xong cuối tháng 12. Những nông phu đã gánh lúa về nhà
phơi sàng khô khén kỹ, chất đầy bồ và ăn tết. Ngòai đồng chỉ còn trơ lại những gốc rạ
lởm chởm. Có nơi, ruộng thấp rạ còn tươi, còn nước vũng bởi gặt lúa rài muộn. hay
những đám ruộng cao đã tời gốc ra - đất khô nứt. Trong nắng trong gió của buổi trưa, gió
bụi có thể bay lên mù mịt từ một cơn lốc nhỏ lẻ nào đó xóay trộn khuấy động bầu không
gian tĩnh vắng. Trong lùm cây lũ trẻ thường trốn nắng, nhìn ra ngòai tưởng tượng đám
đồng ruộng kia không những là sân gặm cỏ của những chú bò mà cũng có thể là một sân
chơi …đầy khói lửa khi buổi chiều tối đến.