Page 67 - Đã ru tôi một thời
P. 67

67*   Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu


                   ưu đãi: Ruộng đồng, chim trời , cá nước…Từ khi những nhận biết thú vui đồng quê; rong
                   ruổi bao tháng ngày tuổi thơ, tôi thả tâm hồn mình vui chơi thơ ngây trên cánh đồng
                   này….


                    Bẫy chim chiền chiện
                   Ngoài chuyện làm nông  gieo mạ -cày bừa - gặt hái. Hàng năm có những bầy chim chiền
                   chiện từ phương bắc di cư về cánh đồng này chuẩn bị trốn lạnh, bay nhởn nhơ hàng đàn
                   lên xuống trên cánh đồng suốt một mùa thu. Chim nhiều đến nỗi : Nhìn chim bay rối cả
                   mắt. Chúng  tụ tập trú ngụ phía sau rừng lúc màn đêm buông xuống, tìm thức ăn nơi đồng
                   lúa từ lúc sáng tinh mơ, lượn lờ lúc ánh bình minh đang ló. Nhộn nhịp được khoảng vài
                   tháng, đến cuối đông là hết mùa chim.
                   Chú tôi, có mấy sào ruộng trên cánh đồng này. Ngoài việc đồng áng, chú cũng mê chim
                   chiền chiện nữa! Nhìn thấy chim bay đầy cánh đồng thèm thuồng (!) Có những ước mơ:
                   “Làm sao mà bắt chúng được hè? “
                           Chú tôi đã có những am hiểu cách bắt bẫy chúng, nhưng chưa làm sao được!
                   Hồi ấy tôi còn nhỏ, tuổi mới mười bốn mười ba…Tôi nghe chú kể cũng thích lắm.
                   Một hôm,  chú cháu bàn bạc với nhau cách làm bẫy,  chú rủ tôi cộng tác.
                   Chú sai tôi đi băm gốc các cây sung ven sông để lấy nhựa. Chú nói:
                          - Cố gắng làm sao có được hai lon sữa bò nhựa sung nghen cháu!
                         Tôi nhỏ con, lanh lẹ thực hiện ngay công đọan đầu tiên. Rong ruổi hết các nhánh sông
                   ven bờ sông Dinh, hay vào rừng Phước Thọ nếu thiếu (!). Nhựa sung màu sữa (giống như
                   nhựa cây cao cao su). Cầm dao rựa bấm nhẹ một vết vào gốc sung. Nhựa chảy ra. Đem
                   lon sữa bò hứng lấy giòng nhựa ấy. Mỗi vết dao cho vài “xê xê” nhựa. Đi hết cây sung
                   này đến cây sung khác  mỏi đôi chân; và phải băm hàng trăm vết dao thì mới có nhựa
                   mang về. Quả là công phu! Thế nhưng tôi cũng hòan thành nhiệm vụ của công đoạn đầu
                   tiên cho chú tôi: hai lon nhựa sung.
                          Chú cùng tôi ra tiệm tạp hóa trong chợ,  mua một xị dầu dừa lúc đó là  năm cắc ( nửa
                   đồng).
                           Nhựa sung và dầu dừa trộn chung, bắc lên bếp cô cho đặc quánh thành một chất keo
                   dính như “keo 502” bây giờ. Nhúng ngón tay, bóp lại kéo ngón tay không ra. Nhựa sung
                   kết dính chắc- tốt,  lại không khô. Nhừa nhựa cả tháng cũng chưa hề khô!
                           Tôi chẻ vót  những que tre nhỏ  lớn hơn que nhang một tí, chiều dài 40cm. Rồi
                   nhúng mỗi que vào nồi nhựa sung nửa cây tre (như làm nhang). Nhúng nhựa quánh lên
                   cây tre để có hàng trăm “que tẫm nhựa” như thế. Sau đó, bỏ vào từng ống tre lồ ô lớn như
                   cái bao đựng tên để bảo quản. Mỗi bao 50 cái!
                            Chúng tôi đã có “đạn dược” để bẫy chim chiền chiện rồi!
                           “Đạn dược “ đã có, còn thiếu “mồi” bẫy, làm sao đây?
                            Chú tôi đi mua vài chục con chim se sẻ làm mồi thử vậy!
                               ……..Mọi sự đã hoàn thiện!

                           Hôm ấy là ngày đầu tiên. Theo chú ra đồng. Chú cháu như hai vị thiền sư lên núi
                   cầu kinh. Vai chú mang các bao lồ ô lủng củng, cồng kềnh. Còn tôi mang lồng chim se sẻ
                   lon ton theo chú lên đường tiến về cánh đồng Phứơc Thọ.

                          Chú bày vẻ cho tôi cách lập trận đánh chim: Liên đới từ khoảnh ruộng này đến
                   ruộng kia. Chặt khá nhiều nhánh cây khô có cành nhưng trụi lá. Chú cháu lúi húi gắn chặt
   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72