Page 66 - Đã ru tôi một thời
P. 66
66* Tuyển tập truyện ngắn- Đã ru tôi một thời thơ ấu
còn sót lại trên chiết mẹt con !
Rừng cổ tích, Cánh đồng dòng sông tuổi thơ và chiếc cầu Tân Lý huyền thoại đã ru tôi một
thời tuổi lên năm lên bảy. Nay bạn bè người đi kẻ ở …cách biệt phương trời xứ người xa xôi ...
Những người muôn măm cũ.
Hồn ở đâu bây giờ ? ...
(Vũ Đình Liên – “ÔNG ĐỒ”)
Tuổi thơ tôi thả trên đồng…
Thập niên năm 1960…
Cánh đồng Phước Thọ thường đến tháng 9-10 dương lịch . Những cơn gió thu trở
về thoang thoảng ngát lạnh trộn mùi lúa chín vàng ươm thơm nức.
Ai rẻ qua con đường trở về nhà thờ xứ Thanh Xuân, hay đi thẳng dọc tỉnh lộ về
hướng Chùa Phật Học đều cảm nhận được hương vị đồng quê nơi đây. Có ngọn gió mát
nào từ biển khơi gợi cho ta những cảm xúc mà ai đó lớn lên rồi xa quê cũng thường hay
thâm trầm, nhắc nhở…”quê hương nguồn vui sống bao êm đềm !”
Những cánh đồng Phước Thọ nằm phía sau Trường Tiểu học Lagi. Tầm xa nhìn
thấy cánh rừng ngàn cỗi. Ngôi làng Phước Thọ tạo thành bức phông sơn thủy. Đơn sơ –
đậm đà – chất phác với nhà cửa dân làng thưa thớt trên con đường đất đỏ ngoằn nghoèo,
có đôi bóng dừa tạo dáng miền quê; trước mặt là cánh đồng lúa mênh mông . Đứng ở xa
càng thấy làng sâu hun hút như kéo tận mãi chân trời và như đang chìm đắm trong khu
rừng vắng vẻ u hoài gian khổ…
Phước Thọ đã cho tôi bao niềm vui đam mê của tuổi thơ. Tôi “mê” Phước Thọ
với những cánh đồng tạm gọi là “ cò bay thẳng cánh” . Có những tài nguyên thiên nhiên