Page 65 - NRCM1
P. 65
Đức Thanh
đều là cảnh bị biết do trí hƣ vọng phân biệt của
48
chúng sinh (dị sinh)
Vật lý lƣợng tử ngày nay khám phá ra khi ta trông
thấy sự vật nhƣ: hình thể, màu sắc, mùi vị… không hề
là thực tại của nó, chúng chỉ là tác động của sóng, hạt
lên con ngƣời. Mắt đã làm nên màu sắc, tai tạo thành
âm thanh. Thế giới mà ta đang thấy không tồn tại nhƣ
nó đang là, chính chúng ta là kẻ cảm nhận nhƣ thế,
49
thậm chí có thể nói là “t o nên nó”.
Ngày nay ngƣời ta thừa nhận ánh sáng chính là
một phần hẹp của sóng điện từ, ánh sáng thấy đƣợc đối
với mắt ngƣời có độ dài sóng từ 400- 700 nanometer.
Ta nhìn thấy sự vật vì sự vật phản chiếu ánh sáng và
ánh sáng lọt vào mắt ta. Nhƣng thực tế là sự vật không
phản chiếu toàn bộ ánh sáng chiếu lên nó mà hút một
số phần tử của ánh sáng và chỉ phản chiếu một số khác
nhất định. Điều đó là do màu sắc của vật. Thí dụ ánh
sáng mặt trời chiếu vào đóa hoa màu xanh thì đóa hoa
đó đã hút hết các phần tử khác của ánh sáng và chỉ
phản chiếu phần ánh sáng có độ dài sóng khoảng 430
nanometer. Độ dài sóng đó lọt vào mắt ta và ta cảm
50
nhận nó có màu xanh.
Vậy màu sắc đỏ, cam, vàng, tím, xanh lá của đèn
Led cũng không phải là cái hiện hữu khách quan nhƣ
thị để rồi nhãn căn ta thấy nhƣ chính nó, mà tùy theo
48 “Trí của… (dị sanh)” Duy Thức Học, trang 253, 254 - Hòa thƣợng Thích
Thiện Hoa.
49
“Vật lý … tạo nên nó” Lưới trời ai dệt, trang 276 - Nguyễn Tƣờng Bách.
50
“Ngày nay ngƣời… màu xanh” Đường r ng thênh thang, trang 115, 116 -
Nguyễn Tƣờng Bách.
64