Page 68 - NRCM1
P. 68
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
TÌM CÁI VÔ SINH Ở ĐÂU? HÃY NGAY
CÁI SINH DIỆT MÀ NHẬN LẤY!
Nói đến Vô sinh tức là muốn chỉ về lý (thể) bất
sinh, bất diệt của tự tánh mà tất cả chúng sinh đều có.
Muốn tìm cái thể chẳng sinh, chẳng diệt này thì không
ở đâu khác; hãy ngay nơi thân sinh diệt mà nhận lấy.
Trong Kinh Hoa Nghiêm khi Phật thành đạo liền
thuyết: “Lạ thay! Lạ thay! Tất cả chúng sinh đều có
đầy đủ đức tƣớng trí tuệ của Nhƣ Lai, chỉ vì vọng
tƣởng chấp trƣớc mà không thể chứng đƣợc. Nếu lìa
vọng tƣởng là trí thanh tịnh, trí tự nhiên, trí vô sƣ tự
nhiên hiện tiền.” Nghĩa là Phật thấy rõ ngay trong thân
chúng sinh vô thƣờng sinh diệt này có s n thân Nhƣ
Lai bất sinh bất diệt, chỉ vì vọng tƣởng che lấp nên
51
không nhận ra.
Nơi thân tứ đại vô thƣờng, sinh diệt này có cái
chân thƣờng không nhơ nhiễm, chỉ cần không theo
vọng duyên thì chúng sinh và Phật đồng một thể tánh.
Thiền sƣ Hoài Hải làm bài kệ:
“Linh quang riêng chiếu vư t khỏi căn trần
Bày iện chân thường chẳng câu nệ văn tự.
Tâm tánh không nhiễm v n tự viên thành
Chỉ lìa vọng duyên tức như như hật. 52
51
“Lạ thay!… nhận ra” Từng ước an vui, trang 65 - Hòa thƣợng Thích
Thông Phƣơng.
52
“Linh quang… nhƣ Phật” Thiền sư Trung Hoa, trang 279, tập 1 - Hòa
thƣợng Thích Thanh Từ.
67