Page 72 - NRCM1
P. 72
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
thì chúng tự tiêu mất, không nên chấp một bên. Ngài
Trƣơng Chuyết sau khi ngộ đạo làm kệ:
“Quang minh tịch chiếu khắp hà sa
hàm thánh hàm linh chung m t nhà
M t niệm chẳng sinh toàn thể hiện
Sáu căn vừa ng tự che mờ
Đo n trừ phiền não càng thêm ệnh
Hướng ến chân như c ng là tà
Tùy thuận duyên ời không ngăn ng i
57
Niết àn sinh tử t không hoa”.
Qua các lời dạy của chƣ Phật, Tổ ta thấy cái vô
sinh đâu rời thân năm uẩn sinh diệt này mà có. Từ cái
thấy nghe sinh diệt theo duyên mà sống trở lại cái thấy
nghe không phụ thuộc vào duyên là thầm nhận đƣợc
cái thể bất sinh bất diệt rồi, chớ tìm ở đâu bây giờ?
Ngay cả kinh sách chỉ dạy cũng là ngón tay chỉ mặt
trăng thôi, chứ chƣa phải là mặt trăng. Muốn tu tập để
nhận đƣợc cái chân thật này cũng không phải rời bỏ
thân năm uẩn sinh diệt này mà có. Phải ngay thân này
thực hành, chuyển hóa mà nhận lấy cái thể vô sinh, chứ
không phải đọc kinh nhiều sẽ ngộ đạo, hay không nhất
thiết phải vào chùa mới gọi là tu hành (khi chƣa đủ
duyên). Phải tùy thuận thế gian mà tu hành trong mọi
hoàn cảnh, sao cho tâm không nhơ, không nhiễm thì
nơi đâu cũng là đạo tràng, đâu đâu cũng là xứ Phật. Để
chọn đúng đƣợc cái gốc trong tu tập, cũng nhƣ việc
hành trì, hãy nghe vài mẩu chuyện đối đáp của Tổ.
57
“Quang minh… không hoa” Vô tướng tụng, trang 45 - Hòa thƣợng Thích
Phƣớc Hảo.
71