Page 230 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 230
Tôi can:
- Thôi uống cà phê đi anh, tự nhiên mà nổi nóng với Phật
giáo chi rứa.
Tưởng nói vậy anh sẽ bớt bực dọc (mà lâu nay tôi chưa
thấy anh lộ vẻ hậm hực bao giờ, lúc nào cũng hiền lành nhỏ
nhẹ, chỉ có hôm đó là khác) ai ngờ anh tiếp luôn:
- Mình đã bảo Phật giáo không phải là tôn giáo theo
kiểu nhập nhằng với mê tìn dị đoan như rứa. Phật giáo là giáo
dục, là văn hóa, là kho tàng những giáo huấn có lợi cho người
đời xưa cũng như người đời nay.
Tôi hơi ngạc nhiên về mấy chữ “Phật giáo là giáo dục”
của anh Ngăn nói, nhưng lúc ấy tôi im lặng không hỏi tới vì
nghĩ anh nói vậy chẳng qua trong lúc bực dọc nhất thời. Đến
mãi sau này tôi mới biết một vị cao nhân ở Đài Loan là Âu
Dương Cánh Vô đã thuyết giảng tại các trường đại học bên đó
rằng Phật giáo không phải là tôn giáo, Phật giáo là nền giáo
dục cần có cho cõi nhân sinh này theo hướng thiện lành an vui.
Mà nào ở đâu xa, theo như anh Ngăn chỉ ra, tôi đã tìm đến
với luận án tiến sĩ Phật học của hòa thượng Thích Chơn Thiện
(du học tại Hoa Kỳ 1969-1972, Đại học Ohio – du học Ấn Độ
1992-1996, Đại học Delhi • Trụ trì Tổ đình Tường Vân, Huế)
với nội dung (viết bằng tiếng Anh) chỉ rõ Phật giáo là con
đường giáo dục, đoạn cuối như sau: “Tác giả nhận thức rõ các
khó khăn trong việc trình bày giáo lý Phật giáo như một con
đường sống và con đường giáo dục cho người đời, và các khó
khăn trong việc thuyết phục tha nhân chấp nhận con đường
218