Page 341 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 341
Nam. Một của Kampuchia. Hai trạm chỉ cách nhau khoảng 1 cây số. Các đồn công an
đều có đò máy tuần tiễu thường xuyên trên sông, sẵn sàng nổ súng vào bất cứ ghe nào
không quay mũi vào bờ khi có lệnh gọi. Đặt chân xuống đò chẻ, chúng tôi bước vào con
đường rờn rợn bóng tử thần. Mái chèo khua nhẹ mặt nước trong đêm vắng. Con thuyền
tam bản trôi giữa sông đen chuyên chờ đám người bỏ xứ.
Đèn pha trên chòi cao loang loáng chiếu xuống mặt sông. Tiếng máy nổ của tàu tuần
giang vọng lại đều đều. Thỉnh thoảng có tiếng súng nổ chen lẫn với tiếng thét tiếng la.
Mọi người nằm rạp xuống sàn ghe để tránh tầm quan sát của công an. Khi ghe chúng tôi
đến ngang qua đồn công an biên phòng Kampuchia thì bị phát giác. Mấy ngọn đèn pha
chiếu vào. Tiếng thét ra lệnh hách dịch vang lên bắt chúng tôi quay mũi vào bờ, nơi trạm
kiểm soát. Ghe đang trôi, chưa dừng lại được. Tưởng chúng tôi không chịu nghe lệnh,
công an nổ súng vào ghe. Làn đạn làm tung toé nước sông, văng ướt áo mọi người. Sợ
quá, người lái chèo đẩy mũi vào bờ đối diện. Chúng tôi nhảy ào xuống nước, ẩn vào các
bụi cỏ ven sông, kéo thuyền vào giữa bụi lau. Tàu tuần giang ào ào lướt tới bắt gập chiếc
ghe khác đang ở giữa sông, chúng áp lại nạt nộ, bắt ghe đó vào đồn. Đợi khoảng một giờ
sau, bốn bề yên lặng, chúng tôi lặng lẽ lên ghe tiến sâu vào đất Kampuchia.
Trời hừng sáng, chúng tôi đến trạm thuế nằm sâu trong nội địa Kampuchia khoảng 5
cây số và đón chuyến tàu đò khác ngược giòng đi Hố Lương. Hố Lương là một trạm
quan trọng. Ben xe trên bờ. Ben tàu dưới sông, nhộn nhịp. Tại đây người ta trao đổi hàng
hoá, phần nhiều là hàng lậu, đổi tiền tệ giữa hai quốc gia, Việt Nam và Kampuchia. Trạm
quan thuế làm việc tất bật, gắt gao. Đây là trạm cuối cùng mà các thương nhân còn nói
vói nhau bằng tiếng Việt. Chúng tôi cải trang làm người Kampuchia, lấy vé xe đò đi Nam
Vang. Tất cả chuyến đi này đều năm trong đường giây đã được thu xếp trước. Không
khí chiến tranh bao trùm thủ đô nóng bức này. Binh sĩ Việt Nam và bản xứ đi dạo trên
hè phố súng khoác vai. Các cơ quan nhà nước đều có công sự phòng thủ kiên cố với hàng
rào kẽm gai, lính canh cẩn mật. Ngôi nhà được dùng làm sứ quán Mỹ trước kia vẫn đứng
sững bên hè phố, hoang phế, lạnh lùng, tường trắng loang lổ, cửa kính vỡ nát. Nhà hai
bên phố đều đóng cửa. Các hàng ăn và quán cà phê được bầy bán rải rác ngay trên vỉa
hè thưa vắng khiển cho bộ mặt của thành phố thêm thiểu não u buồn. Những căn nhà
mà chủ đã bị xua ra khỏi thành phố hồi tháng 3 năm 1975 đã được binh sĩ từ miền quê
lên chiếm ngụ với phong thái rất tự do hoang dã khiến thủ đô Chùa Tháp càng hỗn độn
341