Page 345 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 345
“Người đâu gặp-gỡ làm chi?
Trăm năm biết có duyên gì hay không?”
Chàng thì “nỗi nàng canh-cánh bên lòng biếng khuây”, và:
“Sầu đong càng lắc càng đầy,
Ba thu dọn lại một ngày dài ghê.
Mây Tần khóa kín song the,
Bụi hồng lẽo-đẽo đi về chiêm-bao.
Tuần trăng khuyết, đĩa dầu hao,
Mặt mơ tưởng mặt, lòng ngao-ngán lòng.”
c) Tình yêu âm-ỷ sau buổi tìm thấy chiếc
thoa.
* Chiếc thoa này chính là đầu mối cho cuộc tình nảy-
nở. Người đánh mất, đi tìm. Kẻ bắt được, vọng hỏi. Thế rồi
lời qua lại, tình gắn bó, kỷ-vật trao đi, giữ làm tin cho lời
đính-ước:
“Ðã lòng quân-tử đa mang,
Một lời vâng tạc đá vàng thuỷ chung.”
Lúc này, hai người chỉ mới trò chuyện với nhau qua bức
tường ngăn cách, người đứng bên này, kẻ trèo thang đứng
bên kia, nói vọng sang. Cho đến khi chợt “mái sau dường có
xôn-xao tiếng người, thì “vội-vàng”, “chàng về viện sách,
nàng rời lầu-trang”
344