Page 351 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 351
Ðịa, Nhân”, giữa vũ-trụ bao trùm không-gian bao-la và thời-
gian vô tận này, tức là “trong cõi người ta” như tác-giả đã
khai-đề ngay từ đầu rằng:
“Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ Tài, chữ Mệnh khéo là ghét nhau!”
và dầu cho “khéo là ghét nhau!” đi nữa, thì tác-giả cũng
nghiệm ra cái chân-lý là:
“Ðã mang lấy nghiệp vào thân,
Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa,
Thiện-căn ở tại lòng ta,
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.”
3- Về giấc chiêm bao, có thể nói sự dàn dựng chẳng khác
chi kỹ-thuật đạo-diễn trong phim hiện-đại.
a) Tả một thôi, một đỗi, cuối cùng mới nói cho biết
những việc vừa xảy đến là trong chiêm-bao. Rời mộ Ðạm-
Tiên trở về, Kiều ngồi ngắm trăng xuân, nhớ lại việc ban
chiều, hết nghĩ đến bóng ma vô hình hiển-linh lại mơ tưởng
băn-khoăn đến mối nhân-duyên với chàng thư-sinh mới gặp,
mà “ngổn-ngang trăm mối bên lòng, nên câu tuyệt-diệu ngụ
trong tính tình”. Thế rồi “chênh chênh bóng nguyệt xế mành,
tựa ngồi bên triện một mình thiu-thiu”,
“Thoắt đâu thấy một tiểu-kiều
Có chiều phong-vận, có chiều thanh-tân,
350